THẦN TRONG VÕ LÂM - Trang 83

Khổng Lương chạy tới miếu Thành hoàng phía tây thành mới biết mình bị
lừa thảm hại đến mức nào, rõ ràng bị chiêu này của Lâm Miểu và lão Bao
qua mặt, sự giận dữ trong lòng không thể nào hình dung. Đến khi bọn hắn
từ miếu Thành hoàng về lại đường Thiên Hòa thì quán của lão Bao đã
chẳng còn ai, cửa đóng chặt. Bọn hắn tìm tới nhà Lâm Miểu cũng thế,
chẳng còn ai, ngay cả đồ đạc trong nhà dường như cũng đã mang đi hết,
điều này làm Khổng Lương trợn tròn mắt.

***

“Ta nói với công tử Lưu Tú rồi, các ngươi sẽ đi cùng xe vận lương của
huynh ấy để rời thành, quan binh cũng không dám giữ lại hay làm khó các
ngươi. Chúng ta đương nhiên sẽ có ngày gặp lại!” Ngô Hán vỗ vai Lâm
Miểu, nói.
Trong lòng Lâm Miểu buồn bã, y biết, rời khỏi Uyển Thành, tạm thời tránh
nơi đầu sóng ngọn gió là lựa chọn tốt nhất.
“Đến Tiểu Trường An tập thì nhớ phải liên lạc với Thẩm huynh đệ, cùng
bọn y đi lên phía bắc rèn luyện, học hỏi kinh nghiệm, vòm trời nhỏ như
Uyển Thành này chẳng có sóng lớn gì!” Ngô Hán lại dặn dò.
Lương Tâm Nghi và Trần Tố cũng quyến luyến không rời, ôm nhau, lệ rơi
lã chã.
“Mấy vị đã chuẩn bị xong chưa? Xe vận lương của chúng ta sắp rời thành,
tam công tử sai ta tới gọi các vị,” Lưu Tân, người làm ở cửa hàng gạo của
Lưu Tú, tiến tới nói.
“ừm, tốt lắm!” Ngô Hán đáp, đoạn nói với Lâm Miểu: “Được rồi, đừng
giống đàn bà thế, đi đi, nói không chừng đại ca có khi sẽ lên phương bắc
thăm các ngươi!”
“Được! Chúng ta đi thôi!” Lâm Miểu ngoảnh đầu gọi Lương Tâm Nghi:
“Tâm Nghi, chúng ta phải đi thôi.”
Mắt Lương Tâm Nghi hơi đỏ, gật đầu ưng thuận, đến bên cạnh Lâm Miểu;
nàng đeo mạng che mặt, che đi khuôn mặt tuyệt thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.