THẦN TƯỢNG - Trang 43

hơn thế nhiều. Mùi của ông - của da ông – mà tôi còn nhớ đã ngửi thấy khi
còn nhỏ được ông ôm ấp, hay cái mùi còn ở ông cho đến rất gần đây, khi cha
tôi và tôi tắm chúng trong phòng tắm. Mùi ấy đã biến mất. Nếu là trong
bóng tối, có lẽ tôi không nhận ra ông.

Tại sao lại là tôi phải biết. Đó là một đặc quyền chăng? (Ông nghĩ thế

nào?). Chị tôi lớn tuổi hơn tôi, tại sao chị lại vui thích với các bạn trai của
chị, đi học ở trường đại học thường mài với móng tay bôi màu bạc và các áo
thun có tay có chữ Tự do, và ngày nào cũng hút cần sa lén lút.

Tôi muốn nói với chị, để chị biết thế nào là biết. Tại sao chị không nên

biết? Tôi đã thử. Tôi đã bảo chị, ông già khác trước từ khi ra tù – tôi muốn
nói, chị nghĩ rằng ông già bình thường chứ? Chị đã cười ồ, không kiên nhẫn
được với tôi. Chị luôn luôn hấp tấp.

- Bình thường! Ai ở tù ra mà không khoái? Bộ em chờ đợi ông than thở

như em hở?

Dĩ nhiên chị không động đến thân mình ông nữa, và bây giờ chị động đến

các cậu con trai. Mẹ tôi cũng không biết gì về những chuyện đó của chị ta.
Chỉ tôi biết.

Một việc khác xưa kia ông thường làm, như đi thẳng đến tủ lạnh rót một

ly nước mát, thì ông gọi: Aila? Aila? Nếu bà không có mặt ở căn phòng đầu
ông vào. Bây giờ ông không làm như vậy nữa. Nếu bà bận trong phòng
khác, đôi khi ông về nhà cả nửa tiếng hay khoảng đó, bà mới biết ông có
nhà. Bà vô tư cho rằng đó là một trong những lợi ích chúng tôi đã được
hưởng, khi đấu tranh cho chính nghĩa, cho tự do. Căn nhà này dành cho
người ở có sự riêng tư, không như căn nhà cũ ở khu quản thúc, ở đó chúng
tôi ở chung suốt ngày. Ông đã xứng đáng được hưởng chỗ rộng ấy. Chúng
tôi phải tri ân ông vì cái đó. Ông đã vào tù vì những nguyên tắc như thế này.
Khi họ đến bắt ông dẫn đi, bà đã đứng ngó quanh chỗ bà đứng như là bà bị
bổ ra làm đôi và mang đi một nửa, mà chưa có cảm giác gì, lúc đó thì chưa,
như có lần bà sai tôi ra hàng bán thịt. Tôi đến bên bà, cầm bàn tay bà, nhưng
bàn tay của tôi không phải là cái bà bị mất. Tôi nghĩ rằng hai ông bà đã cùng
nhau trải qua mọi thứ, bà không thể tin rằng ông bình thản ra đi (như lúc đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.