THẦN TƯỢNG - Trang 96

vách có những lỗ hổng qua đó người trong nhà tràn ra ngoài, những hàng
rào viêu vẹo cùng một thứ với các thành phần làm ra chúng – thiếc, nắp đùm
bánh xe, ván mục – moi ra từ những đống rác. Các áo quần lao động đang
phơi là những lá cờ giăng ra với tên tắt của những công ty xây dựng và nhà
máy nước ngọt khâu ở lưng. Tiếng trống cơm từ một cuộc họp ở sân nhà
thờ, hòa lẫn với tiếng quảng cáo trong ra-đi-ô, và tiếng hát từ các quán bia.
Đoàn xe nhồi lên thụp xuống trên các khe rãnh là những con đường, cũng là
chỗ vọc cát của trẻ con, chỗ phân chảy thành suối, chỗ heo, gà và chó sục
sạo tìm thức ăn. Nếu lòng đường không được giới hạn bằng các rãnh ở vỉa
hè như người da trắng quen thấy, thì bây giờ đã có nhiều người chạy ra và
xếp hàng dài hai bên đường trước khi các chiíec xe “combi” đến. Những bộ
mặt đen sì dòm vào các cửa sổ xe, áp sát vào, làm cho các chiếc xe “combi”
phải chạy chậm lại bằng dịp đi của họ đẻ khỏi phải cán họ. Không phải là
một bữa đi píc níc; các người da trắng chợt tháy mình tức thì bị bao vay
quanh, bị dòm sững, và họ cũng nhìn lại mặt những người da đen đã từng
ném đá vào những người da trắng lái xe trên đường cái, đã chiếm khu này và
đặt nó ngoài vòng tay của nhà chức trách da trắng, đã từ chối không trả một
xu cho quyền được sống ở những nơi đổ nát, và trải qua một cuộc chiến hao
mòn, chống lại sự hiện diện của họ quá gần bên kia thảo nguyên; những
người này đã giết những kẻ cộng tác với cảnh sát, vì bất lực không ngăn
chặn được cảnh sát giết con em của họ. Đọc về họ trên báo, cảm tình với họ,
bên kia thảo nguyên là một chuyện; Hannah cảm thấy lòng sợ hãi của những
bạn đồng hành dâng lên như nhiệt độ bên trong xe. Bà đẩy cửa kính trượt
bên cạnh mở toang. Thay vì là đá, những bàn tay da đen thò vào, gặp và sờ
bàn tay bà trước, rồi bàn tay của tất cả những người ngồi trong xe cũng đưa
ra với họ. Các cửa sổ xe mở ra. Các hành khách chen nhau để sờ vào các bàn
tay thò vào, như đó là bàn tay chữa khỏi bệnh, bàn tay ban phép lành. Một
số không bao giờ nhìn thấy khuôn mặt của những người mà họ nắm tay một
lúc và buông vì xe chạy tới. Trong đám đông chen lấn bên ngoài, những
khuôn mặt hớn hở chào mừng ngước lên. Những tiếng hô to: Amandiva!
Viva! (Hoan hô!)
và niềm vui đến khi những người da trắng cũng kêu lên
cùng họ, và có cả những tiếng chào cũ xưa “nhos” do những người quá già

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.