THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 12

quăn. Ông ta có vẻ là một tài tử đóng phim nước ngoài hơn là một thầy
giáo. Sau đó chúng tôi mới biết là ông ta mang trong người đến hai dòng
máu Nga – Hoa.

Lúc bấy giờ chúng tôi đang căm thù người Nhật thì làm sao còn hứng thú
để mà tiếp thu văn hóa của kẻ thù? Vì vậy, trong giờ lên lớp mặc ông
Nguyên muốn dạy gì thì dạy. Chúng tôi dưới lớp cứ tiếp tục công việc của
mình. Vì tất cả ccã thề là ai học một chữ Nhật, kẻ đó sẽ là con cháu lủ Hán
gian.

Thái độ chống đối của chúng tôi lúc đầu thầy Nguyen còn phản ứng bằng
biện pháp mạnh. Chẳng hạn ai dưới điểm trung bình môn Nhật ngữ sẽ
không được lên lớp. Nhưng sau đó chẳng ai đếm xỉa gì cứ tiếp tục tẩy chay,
ông ta đành bó tay, chỉ báo cáo sự việc lên hiệu trưởng và giáo viên chủ
nhiệm lớp chúng tôi.

Sự việc đó chẳng làm chúng tôi sợ hãi. Vì chúng tôi biết hiệu trưởng
năm nay đã ngoài sáu mươi. Ông lại là người yêu nước, quý học trò như
con, nên bất cứ một chuyện gì có hại đến chúng tôi, ông đều giả ngơ chẳng
xử lý đến nơi đến chốn. Chính vì thái độ hiền lành đó mà ông được chúng
tôi đặt tên cho là “ông Phật đất”. Một biệt danh có hai ý nghĩa. Thứ nhất
tính an phận của một người già, thứ hai là vì cái thế của ông trong tình
trạng này giống như trong câu tục ngữ “Mê bồ tát quá giang, tự than nan
bảo” (Tượng Phật bằng đất qua song, tự than khó bảo vệ).

Đương nhiên bọn tôi cũng hiểu trong cái hoàn cảnh tai họa dồn dập này,
chuyện cầu an của ông cũng có nguyên nhân của nó, đó là để bảo vệ ngôi
trường, bảo vệ con dân trong huyện khỏi cảnh thất học. Đó là tâm nguyện
tốt của nhaàgiáo mà ta cần phải trân trọng.

Riêng với các vị thầy cô khác chúng tôi không phải bận tâm vì có tiền
kiến thế nào họ cũng biết. chúng tôi laànhững học sinh lớn tuổi nhất sắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.