THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 142

- Nếu vậy thì nguy cho thầy Hiệu trưởng, thế nào cũng chuốc lấy hận thù
cho xem.
Ngô Hán Thanh có vẻ suy nghỉ, rồi bứt rứt.
- Liệu Đinh Ngọc Như có bị làm sao không?
Tôi nhớ lại những chuyện phim trinh thám thường đọc, nói.
- Thế nào Đinh Ngọc Như cũng bị thẩm vấn để khai thêm đồng bọn.
Ngô Hán Thanh nghe vậy đứng lên.
- Không ổn rồi! Bảo đảm là Đinh Ngọc Như sẽ bị tra tấn và khai bậy cả.
Như vậy là không được!
Tôi nghe vậy nắm tay Thanh hỏi.
- Vậy bây giờ phải làm sao?
- Để tao đi tự thú! – Ngô Hán Thanh nói – Kẻ đại trượng phu tội ai nấy
chịu, không thể để người khác gánh oan cho mình!

Dương Sơn vội kéo Hán Thanh ngồi xuống. Chưa kịp làm gì thì cửa phòng
giam xịch mở, một luồng ánh sáng rọi vào, Suziki và một tên Hán gian
đứng bên ngoài nhìn vào.
- Im nào! Chúng bay làm gì ồn ào trong đấy? Ở tù còn không biết thân.
Tất cả đều im lặng, chỉ có Ngô Hán Thanh là còn lớn tiếng.
- Để tao đi! Tao đi!
Tên Hán gian đứng ngoài nhìn vào hỏi.
- Cái thằng đó la hét gì đó?
Dương Sơn nhanh trí đáp.
- Dạ… hắn sợ quá la hoảng, tên này yếu thần kinh!
Tên Hán gian cười nham hiểm.
- Hắn bệnh thần kinh ư? Đinh Lục Gia này là tay chuyên gia về bệnh thần
kinh đây để ta chữa chạy là hắn sẽ hết la hét ngay.
Chúng tôi nghe hắn nói giật mình. Vì Đinh Lục là tay tàn ác có tiếng, đánh
người không gớm tay, nên rất được bọn Nhật trọng dụng. Hắn thấy bọn tôi
ngồi yên, đe dọa tiếp:
- Tui bay ngoan ngoãn thì một lát nữa Đinh Lục này sẽ nhẹ tay cho. Bằng
không một khi chọc giận thì chết đau đớn lắm đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.