THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 162

Thái độ thầy Dương bình thản.
- Đúng, vì họ đứng bên kia chiến tuyến với các anh. Anh có quyền bắt họ vì
quyền lợi của anh.
Suzuki đưa tay lên sờ chiếc cầu vai trên cổ, nói.
- Đúng, đó là trách nhiệm! Tôi hiện nay là một quân nhân biên dịch, quân
nhân chân chính đều tuyên thệ trước Thiên Hoàng và thề trung thành, phục
tùng mệnh lệnh của quân đội.
Thầy Dương cười.
- Này ông bạn, mới gặp nhau tôi không muốn nói đến những chuyện
nặng nề thế.
- Tôi cũng muốn như vậy. – Suzuki nói – Nhưng thật không may chúng ta
lại đứng ở hai đầu chiến tuyến đối nghịch nhau.
Thầy Dương vẫn ung dung.
- Tôi hiểu. Tôi với anh như hai cầu thủ trong hai đội đang giao đấu nhau, ai
cũng muốn giành thắng lợi về cho đội nhà.
Suzuki lắc đầu.
- Có điều đáng tiếc, đấy là bọn mình từng là bạn thân nhau!
Thầy Dương nhún vai.
- Có sao đâu, Suzuki. Bây giờ cậu ở trong quân đội xâm lược, còn tôi là con
dân Trung Quốc bị xâm chiếm. Có gì cứ nói thẳng ra đừng ngại.
Suzuki yên lặng một chút nói.
- Cậu Quang Trung, tôi biết là bạn biết rất rõ hoạt động của đội du kích ở
địa phương này.
Thầy Dương lắc đầu.
- Họ hoạt động ở nông thôn còn tôi sống ở thành thị làm sao biết được.
Suzuki cười nhìn thầy Dương.
- Lính du kích ở nông thôn, còn cấp chỉ huy ở thành thị. Thế bạn có biết
lãnh đạo du kích nổi tiếng chống lại chúng tôi có tên là Trương Quốc Uy
không?
Thầy Dương có vẻ bối rối, nhưng hỏi.
- Phải chăng là ông du kích mà quân đội các anh đã treo đầu hắn với giá hai
mươi ngàn đồng yên?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.