THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 242

Giọng nói phát xuất từ bên kia tường, tôi nhìn thấy một người đàn bà cục
mịch, tay cầm súng, thì ra là Thiếu Chu Bát.
Anh Tử nghe tiếng, chợt reo lên.
- Thiếu Chu Bát cũng có mặt ở đây nữa à?
- Đúng và ta cũng biết ngươi là Anh Tử con của Khuyển Dưỡng Quang
Hùng nữa.
Anh Tử nói.
- Xin thím hãy nói lại với các bạn thím, cho tôi được chết thế mạng cha.
Thiếu Chu Bát lắc đầu.
- Không được! Oan có đầu, nợ có chủ, chẳng ai được chết thay ai cả.
- Được được! Con thay cha chẳng sao cả!
Anh Tử vừa khóc vừa nói. Bên dưới có tiếng đám đông hét.
- Không được! Hung thủ phải trình diện!
- Chẳng lẽ cha sợ chết để con ra mặt gánh?
- Nhưng giết cô ta chỉ coi như mới trả thù được cho con gái Thiếu Chu Bát
thôi!
Thiếu Chu Bát lên tiếng.
- Đúng! Này lão Tam này. Không nên giết con bé, chỉ nên giết đích danh
thủ phạm thôi!
Khuyển Dưỡng Quang Hùng trên tháp chuông nghe vậy quay qua nói với
Suzuki.
- Nếu vậy để tôi mổ bụng tự sát! Rồi chú ném thây tôi xuống cho họ là coi
như xong!
Suzuki nghe vậy chận lại.
- Không được, vai trò của đội trưởng rất quan trọng trong lúc này không thể
chết được. Anh Tử nói đúng, thà hy sinh một người mà cứu được cả lực
lượng thì cũng đáng hy sinh. Vả lại bọn họ đòi giết cho được thủ phạm giết
chết Lý Quang Trung và Ngô Nhân Kiệt của họ cơ mà. Kẻ đó là tôi! Tôi đã
làm hai việc, để tôi ra nhận!
Khuyển Dưỡng Quang Hùng nghĩ ngợi thấy không còn cách nào khác hơn,
nhưng không biết phải xử lý sao. Thì Suzuki không chờ đợi, quỳ xuống
hướng về phía Đông lẩm bẩm gì đó. Chắc là khấn vái Thái Dương thần nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.