THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 37

nhiên? Vì vậy nếu sợ, muốn đối phó thì ta phải mềm dẻo. Đừng quá thô bạo
để thấu tai Khuyển Dưỡng Quang Hùng thì khó yên thân. Chúng ta cũng
đừng quá thành kiến với Anh Tử. Chuyện Điền Mục Thanh bệnh chưa chắc
có liên can đến Anh Tử.
Thầy Dương mỉm cười
- Anh Tử có thể là cô gái hồn nhiên không có ý xấu. Nhưng các em
đừng quên sau lưng cô ấy còn có cả Uông Đông Nguyên đấy nhé.
Dương Sơn nghe vậy nói
- Vâng! Vâng! Uông Đông Nguyên là kẻ giật dây sau lưng Anh Tử.
Bằng chứng là họ thường trao đổi với nhau bằng tiếng Nhật. Sự trao đổi
này rất đáng nghi ngờ. Biết đâu đó chỉ là chỉ thị thì sao?
Mọi người biết Dương Sơn chẳng ưa Anh Tử. Vương Mộ Đạo vội
nói.
- Tôi công nhận điều thầy Dương nói có lý, nhưng chưa có bằng cớ
chúng ta khoan vội kết tội Anh Tử.
Thầy Dương gật đầu nhưng cũng cảnh giác.
- Các em cần phải biết người Nhật đánh ta chẳng phải chỉ bằng súng
đạn mà bằng cả cách tuyên truyền, tâm lý. Có thể dùng mọi cách để ru ngủ
khiến các em quên đi thù hận, nhụt chí kháng chiến, cả có thể khiến các em
quên đi mình là người Trung Quốc.
Dương Sơn nương thế nói thêm.
- Đấy! Đấy! Hàng ngày Anh Tử mang bánh trái trà nước đến mọi
người đều ăn.
Rồi Dương Sơn nhìn Dương Mộ Đạo nói.
- Các người biết đấy là chiến thuật gì không? Mật ngọt chết ruồi đấy
nhé!
Tôi thấy thái độ Dương Sơn quá khích nên nói vào.
- Khoan hãy kết luận, hãy nghiên cứu sự việc cho kỹ. Việc này để
tôi vì tôi hàng ngày ngồi gần cô ấy, tôi sẽ quan sát động tĩnh. Hiện tại tôi
chỉ thấy Anh Tử là một cô gái hiền hoà chưa biểu lộ gì sai trái cả.
Thầy Dương gật đầu.
- Được! Chúng ta cần để tâm và xem xét tỉ mỉ hơn làm tránh nghi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.