THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 99

Sự việc tới tai thầy Hiệu Trưởng, thầy sợ hãi vội gọi bọn tôi lên răn đe một
trận.

Thầy Dương thì ôn hòa hơn. Thầy phân tích cho thấy tai hại của sự nóng
vội. Và bắt chúng tôi phải cam kết với thầy Hiệu trưởng là chẳng có một
“Cứu quốc đoàn thiết huyết” nào trong trường. Đồng thời bắt chúng tôi
phải thủ tiêu hết tang chứng cũng như chuẩn bị tinh thần để đối phó với lũ
Hán gian.

Lũ chúng tôi còn quá trẻ, nên sự cảnh tỉnh của người lớn nào chú ý. Trái lại
còn cảm thấy thích thú vì chỉ một nhúm con nít mà đã quấy động cả một
tập thể lớn bọn Nhật.

Nhưng sự việc không nhẹ nhàng như chúng tôi tưởng. Ở bên ngoài tình
hình càng lúc càng khẩn trương. Bọn Nhật gây áp lực bắt phụ huynh học
sinh phải nghiêm khắc theo dõi chính con em mình, bằng không sẽ bị liên
lụy. Còn những học sinh ở ký túc xá thì mỗi khi ra ngoài phải báo cáo chứ
không được đi lại tự do như trước.

Thế là chúng tôi có cảm giác như mình bị nhốt trong trại tập trung. Sự tức
giận không cí chỗ trút chỉ còn biết trút lên Anh Tử.

Các cô gái thì mỗi lần gặp Anh Tử là nói:
- Đó là hoa anh túc (á phiện), đẹp đấy nhưng đầy chất độc!
- Hoa độc đến kìa!
- Hồ ly tinh cái thì có! Chuyên đi mê hoặc để giết người.
Đối với những lời chế nhạo này, Anh Tử đã quá quen tai nên chẳng chú ý
lắm. Anh Tử biết các bạn gái không ưa mình nên phần lớn chỉ kết bạn với
nam sinh chúng tôi.

Nhưng bọn nam sinh chúng tôi thì cũng có hai phe, phe hiểu biết thì ôn hòa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.