THẰNG NGƯỜI GỖ - Trang 116

Bầy trẻ cất giọng cười một cách vô lễ và thô tục. Nhưng gã đánh xe không
cười một tí nào. Gã đến gần con lừa nổi chứng ấy tỏ vẻ nâng niu săn sóc.
Gã giả vờ ôm nó, rồi bất thần cắn một miếng đứt mất nửa tai bên phải.
Bích nô cô lom khom trở dậy, nổi giận nhảy lên lưng con vật. Nó nhảy một
cách hăng hái làm bọn trẻ ngừng hẳn cười để la lớn:
- Hoan hô Bích nô cô, và vỗ tay vang dậy.
Nhưng lừa bỗng nhiên đưa hai chân sau chỏng dậy tống nó một đá rất
nhanh. Thằng người gỗ lăn cù xuống đống sỏi bên vệ đường. Tiếng cười
lại nổi lên. Gã đánh xa cũng vẫn không cười nhưng trong lòng lão bỗng
thấy yêu tha thiết con lừa ấy, đến nỗi lão ôm mà hôn nó một cái và cắn đứt
mất nửa tai bên trái còn sót lại.
Đoạn gã nói với Thằng người gỗ:
- Giờ em cứ bỏ bên này một chân, bên kia một chân thử xem, không
sợ gì cả. Trong trí con lừa bé nhỏ này có những ý tưởng tinh nghịch, ta đã
nói nhỏ bên tai nó mấy lời, ta hy vọng rằng những lời ấy sẽ khiến nó trở
nên hiền lành và biết suy xét.
Bích nô cô leo lên, và chiếc xe bắt đầu quay bánh. Trong lúc mất con lừa
rầm rộ chạy và xe lăn trên con đường lớn thì Bích nô cô nghe tuồng như có
giọng nói hiền từ chỉ vừa thoang thoáng rõ:
- “Rõ ngươi đã ngu chưa? Ngươi chỉ hành động theo ý của ngươi rồi
ngươi sẽ hối hận”.
Bích nô cô hoảng sợ nhìn bên này, bên kia, cố tìm cho ra tiếng ấy từ đâu mà
đến.
Nhưng nó không thấy gì cả. Lừa vẫn phi nước đại, xe vẫn lăn trên đường.
Bạch Lạp ngáy khò khò, lão đánh xe ngồi trên ghế hát nho nhỏ trong
miệng:
Chúng nó ngủ suốt cả đêm!
Còn ta chẳng bao giờ an giấc.

Đi được mấy cây số nữa, Thằng người gỗ lại nghe cái tiếng nho nhỏ ấy nói
với nó:
- “Này thằng khờ bé nhỏ kia! Những đưá trẻ nào bỏ học, phản bội sách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.