THẰNG NGƯỜI GỖ - Trang 123

Giả vờ không hay biết gì cả, Bích nô cô mỉm cười hỏi Bạch lạp :
- Mày vẫn như thường luôn chứ ?
- Tao vẫn như thường luôn như con chuột trong chĩnh nếp.
- Có quả thật thế không ?
- Chứ mày bảo tao nói láo làm gì ?
- Xin lỗi mày, chứ tại sao mày lại lấy mũ vải trùm lên hai tai như thế ?
- Thầy thuốc bảo tao phải trùm như vậy vì tao bị đau đầu gối. Còn
mày, sao mày cũng lấy mũ trùm kín hai tai ?
- Tao à ? thầy thuốc bảo tao phải trùm như thế này vì tao bị thương ở
chân.
- Bích nô cô ! Tội nghiệp cho mày chưa ?
- Bạch lạp ! Tội nghiệp cho mày chưa ?
Nói thế rồi hai đứa yên lặng nhìn nhau lòng đầy nghi kỵ.
Cuối cùng lấy giọng ngọt ngào, Bích nô cô nói với bạn :
- Bạch Lạp ơi ! Tao tò mò muốn biết thử mày có đau tai không ?
- Không ! không đời nào ! Còn mày ?
- Không đời nào ! Nhưng từ mai này, tai tao đã làm cho tao khó chịu.
- Tao cũng đau như mày thế !
- Mày cũng thế à ? Nhưng mày đau tai bên nào ?
- Cả hai. Còn mày ?
- Cũng cả hai tai. Hay là chúng mình cùng chung một bệnh ?
- Tao chỉ sợ thế.
- Này Bạch Lạp ! Mày có thể thi ân cho tao việc này không ?
- Vui lòng lắm chứ ! Tao sẽ hết sức ….
- Mày có thể cho tao xem hai tai của mày được không ?
- Mày muốn xem thì xem, nhưng cho tao xem hai tai của mày trước đã
Bích nô cô ạ.
- Không ! Mày đưa cho tao xem trước.
- Không ! Mày cho tao xem hai tai mày trước, rồi tao sẽ đưa tai tao ra.
Thằng người gỗ :
- Chúng ta hãy giao hẹn với nhau như những cặp bạn bè tốt.
- Chúng ta cùng cất mũ lên một lượt. Mày nhận lời không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.