THẰNG NGƯỜI GỖ - Trang 125

Carlo Collodi

Thằng người gỗ

Dịch giả: Bửu Kế

Chương 33

Bích nô cô hoá thành lừa bị đem ra chợ bán.

Thấy cửa không chịu mở, gã đánh xe lấy chân nện một cái rất mạnh.
Khi vào trong nhà rồi, gã nói với Bích nô cô và Bạch lạp, giọng bao giờ
cũng vẫn vui vẻ.
- Này các con ! Các con cũng biết kêu h í hô đấy ư ? Ta nhận ngay
được tiếng của các con nên ta đến đây !
Nghe nói thế, hai con lừa luống cuống và ngờ nghệch, đầu đưa lắt lư, tai
cụp xuống, đuôi lòng thòng giữa hai cẳng.
Trước tiên, lão lùn tịt vuốt ve và rờ rịt chúng. Đoạn gã lấy một cái bàn chải
lại, chải mãi thành thử lông của hai con lừa láng hệt như gương. Gã tròng
một cái giây thừng vào cổ chúng, giắt ra chợ để bán, hy vọng kiếm được
một số lời kha khá.
Người mua thật không hiếm. Bạch Lạp thì bán cho một người nhà quê vừa
mới chết mất một con lừa từ hôm qua.
Còn Bích nô cô thì một ông chủ xiếc mua nó về tập cho nó nhảy như những
con vật khác trong đoàn.
Giờ đây chắc các em cũng đã hiểu. Gã lùn tịt ấy làm nghề gì chứ ?
Gã yêu quái tàn ác này gương mặt hiền lành như sữa và mật ong, thỉnh
thoảng lại đánh xe đi một vòng. Trong lúc đi đường gã lại dùng những lời
hứa hẹn tốt đẹp, những lời tán tỉnh để dụ dỗ những đứa trẻ lười biếng, ghét
sách vở và trường học, để chở chúng đến xứ Nô Đùa, khiến chúng có bao
nhiêu thì giờ quý báu đều tiêu phí vào việc la hét vui đùa. Cứ mãi mãi nô
đùa không bao giờ học hành lấy một chữ, những đứa con nít bị phĩnh phờ
này rốt cuộc hóa thành những con lừa thật sự.
Gã lùn tịt thích chí và tự lấy làm bằng lòng lắm. Lão trở thành chủ nhân của
những con lừa ấy, đem chúng ra bán ở các chợ. Nhờ thế chỉ trong có mấy
năm lão đã trở thành triệu phú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.