THẰNG NGƯỜI GỖ - Trang 40

Carlo Collodi

Thằng người gỗ

Dịch giả : Bửu Kế

Chương 12

Nuốt Lửa cho Bích Nô Cô năm đồng tiền vàng để đem về cho bố Gia

Bích.

Lẽ về nhà, thì nó bị chú Chồn và chú Mèo quyến rủ và nó liền đi theo hai

gã này.

Qua ngày hôm sau, Nuốt Lửa gọi Bích nô cô đến để hỏi chuyện :
- Tên bố mày là gì ?
- Dạ, Gia Bích.
- Làm nghề gì ?
- Dạ, nghề nghèo khổ.
- Nghề ấy có kiếm được khá tiền không ?
- Dạ kiếm được nhiều ít thì con không rõ, nhưng bố con không bao giờ có
lấy một đồng xu dính túi. Bố con chỉ có cái áo bành tô đã cũ, cũ nhiều lắm.
Nhưng đến khi không có tiền để mua sách vần cho con, bố con phải bán
quách nó đi. Nghĩ đến điều ấy rõ cũng thảm thương thật !
- Khốn khổ chưa ! Làm lão thương hại quá. Đây, năm đồng tiền vàng đây !
Chạy mau về nhà mà đưa cho bố mày và nói tao gửi lời thăm nhé !
Lẽ tất nhiên là Bích nô cô nhiệt liệt cảm tạ ông Nuốt Lửa. Nó hết ôm người
gỗ này đến ôm người gỗ kia, không sót một đứa nào cả, cho đến cả mấy
viên cảnh sát nữa !
Nỗi vui mừng không sao kể xiết, nó từ giã mọi ngươờ để ra về. Nhưng mới
đi được chừng năm trăm thước, nó gặp một chú Chồn và một chú Mèo
đang khập khểnh dựa vào nhau để đi, như hai người bạn nương tựa nhau
trong cơn hoạn nạn.
Chú Chồn dựa vào chú Mèo, còn chú Mèo để cho chú Chồn dẫn đường.
- Chào bác Bích nô cô !
Chú Chồn cúi đầu lễ phép chào.
- Sao hai người lại biết ta ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.