THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 347

“Nếu thực sự là mệt thì em hãy đến bên anh, bờ vai của anh có thể cho

em mượn để tựa”.

“Thế thì tốt, mấy hôm nữa em sẽ đến Thâm Quyến thăm anh”. Cô lấy

lại tinh thần, “ở ngôi nhà này đã một năm rồi, em muốn đi đâu đó cho
khuây khỏa”.

“Em mà đến Thâm Quyến, anh sẽ không cho em về nữa đâu!”

Vi Lam biết anh đang đùa, bèn nói: “Em còn đang mong như thế mà

còn không được ấy. Em hối hận lâu rồi, dám bỏ lỡ cơ hội được yêu bác sĩ
tâm lý!”

Thẩm Hạo Thiên cười lớn, nụ cười rất thoải mái: “Đến giờ em mới

biết điểm tốt của anh à?”

“Em đã biết từ xưa, cũng thừa nhận anh có sức hút lớn đối với em.

Nhưng cho dù là như vậy, vẫn không thể thay đổi được thực tế em không
yêu anh”.

“Anh hiểu được điều đó, nên mới lựa chọn ra đi. Vi Lam, anh chưa

bao giờ trách em cả”.

Vi Lam cũng cười: “Thẩm Hạo Thiên, anh là người bạn tri kỷ của

em”.

Một người phụ nữ ngoài người tình ra, cũng có thể có bạn khác giới.

Chỉ làm bạn, không có tình yêu.

Sau khi nói chuyện với Thẩm Hạo Thiên, tâm trạng Vi Lam cảm thấy

rất vui.

Cô cúp máy xuống, đang chuẩn bị ăn nốt chỗ mì ăn liền trong bát, một

giọng nói cất lên sau lưng cô: “tri kỷ gì vậy, hồng nhan tri kỷ hay lam nhan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.