THÀNH CÁT TƯ HÃN - Trang 127

Kharesm, cử binh đánh với Tây-liêu. Lúc Gút-Sơ-Lúc vô Cảnh giáo, ngược
đãi giáo đồ đạo Hồi, người ta càng tin chắc rằng cái đế quốc hùng mạnh ở
Đông-phương là đế quốc theo Thiên-Chúa giáo, và hoàng đế của họ chính
là con cháu của giáo sĩ Jean.

Vì hiểu lầm như thế, nên giáo chủ đạo Hồi - trong thế nguy - đành phải cầu
cứu với Cảnh giáo chủ ở Bagdad.
Qua nhiều thế kỷ sống chung ở Bagdad, những mối mâu thuẫn, xung đột
của hai khối tín đồ đã được san bằng, hai vị lãnh đạo tôn giáo trước sau vẫn
thông cảm cho nhau. Cho nên hai nhà lãnh đạo liền cùng thảo chung một
bức thơ gởi cho “hoàng đế Đông-phương” yêu cầu “hễ quốc vương
Mohammed tấn công Bagdad. Hoàng đế hãy xua quân đánh Kharesm; chắc
chắn sẽ đại thắng và thu hoạch được nhiều chiến lợi phẩm...”.

Nhưng có một vấn đề khó khăn đặt ra: làm thế nào để gởi bức thơ tới hoàng
đế? Chỉ có một đường độc đạo qua phương Đông mà phải đi ngang lãnh
thổ Kharesm, nếu sứ giả bị bắt, mật thư sẽ lọt vào tay quốc vương
Mohammed. Sau cùng họ phải cạo tóc sứ giả, xăm ủy nhiệm thư bằng chữ
xanh lên da đầu của hắn, rồi bắt hắn học thuộc lòng mật thư và chờ đến lúc
tóc mọc lại như cũ hắn mới được khởi hành.

Nhưng sứ giả chưa đi tới thành Boukhara (ở Kharesm) thì cuộc diện đã
thay đổi: Mohammed đã trẩy quân đi đánh Bagdad, Triết-Biệt đã đuổi
“hoàng đế phương Đông” tức Gút-Sơ-Lúc chạy vào vùng núi Pamir.
Ở Samarkande viên sứ giả được các đoàn buôn từ Khâm sát xuống cho biết
hoàng đế phương Đông là đại hãn Mông-cổ...

Ít hôm sau, bọn mã khoái từ Khâm-sát về cấp báo với Thành-Cát-Tư-Hãn:
“Ở miền Kirghise có một người quần áo tả tơi tự xưng là sứ giả của giáo
chủ ở Bagdad muốn xin bệ kiến đại hãn”.

Đại hãn đã có nghe bọn thương nhân Hồi giáo nói về thành Bagdad, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.