THÀNH CÁT TƯ HÃN VÀ SỰ HÌNH THÀNH THẾ GIỚI HIỆN ĐẠI - Trang 68

chăn gia súc trên thảo nguyên, và là điển hình cho các đặc trưng

cực đoan nhất của cả hai nhóm này. Họ bấu víu vào phần đuôi

mỏng manh đã sờn của các sợi chỉ giao thương kết nối vùng lãnh

nguyên và thảo nguyên phương bắc với những cánh đồng nông

nghiệp và công xưởng phía nam. Hàng hóa tới phía bắc ít ỏi tới nỗi

người ta nói rằng với người Mông Cổ, ai sở hữu một cặp bàn đạp

yên ngựa bằng sắt được xem là vị chúa tể tối thượng.

Có những năm việc săn bắn không tốt, và vào mùa đông người

dân đói sớm, mà lại không có nguồn lâm sản để trao đổi. Vào những

năm đó, người Mông Cổ vẫn tổ chức các đội săn bắn. Song thay vì

đi về phía bắc để vào rừng săn thú vật, họ đi khắp thảo nguyên để

săn người. Nếu người Mông Cổ không có gì để buôn bán, họ cướp

bóc những người chăn gia súc họ tìm thấy trên thảo nguyên hay

trong các thung lũng hẻo lánh. Những kẻ tấn công áp dụng chiến

thuật tiếp cận nạn nhân tương tự như với thú vật, và từ dấu hiệu tấn

công đầu tiên, các nạn nhân thường bỏ chạy, để lại phần lớn gia

súc, đồ đạc trong nhà, và bất kỳ thứ gì khác kẻ tấn công muốn. Vì

mục tiêu tấn công là để giành được vật phẩm, những kẻ tấn công

thường chỉ cướp các ger và thu thập gia súc, chứ không đuổi theo

những người đang chạy trốn. Vì bọn cướp muốn của cải, thương

vong trong các tranh chấp kiểu này thường không cao. Phụ nữ trẻ bị

bắt cóc làm vợ, còn các bé trai thì trở thành nô lệ. Phụ nữ lớn tuổi

hơn và trẻ nhỏ thường được bỏ qua, và đàn ông ở độ tuổi đánh

nhau thường bỏ trốn trước tiên trên những con ngựa nhanh và khỏe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.