trong thư nhập học của em ạ”. Khi thầy giáo hiểu điều gì đã xảy ra, ông bèn
giải thích sự khác nhau giữa IQ và phân vị.
“Phân vị thứ 99 nghĩa là em đạt được điểm bằng hoặc cao hơn 99% tổng số
sinh viên ở Mỹ đã tham gia kỳ thi này. Em là một trong số những sinh viên
xuất sắc nhất trong trường đại học này”.
Khi chàng trai nhận ra sai lầm và thay đổi niềm tin về trí thông minh của
mình, anh ta trở thành một con người khác.
Anh ta trở lại lớp học và công việc với một cảm giác về năng lực và sự tự tin
mới. Cuối học kỳ đó, anh ta được tuyên dương và nằm trong danh sách mười
sinh viên xuất sắc nhất lớp.
Câu chuyện này là một bài học đáng giá với bạn, cũng như nó từng có giá trị
đối với tôi. Chúng ta thường dễ dàng chấp nhận việc chúng ta bị hạn chế ở
một số mặt nào đó. Sau đó, chúng ta lờ đi hay chối bỏ bất cứ dấu hiệu nào
mâu thuẫn với những gì mà chúng ta quyết định tin vào.
Một giáo viên nói với một cậu học sinh: “Em có thể chơi nhạc cụ nào
không?”
Cậu bé trả lời: “Em không biết. Em chưa thử bao giờ”.
Theo cách nào đó, bạn cũng giống như cậu bé này. Bạn không biết những gì
bạn thật sự có thể làm được. Đừng vội đánh giá thấp bản thân. Đừng chấp
nhận những giới hạn trong khả năng của mình. Bạn có thể làm được nhiều
hơn những gì bạn từng làm trước đây.
Đa số niềm tin tự giới hạn của bạn hoàn toàn không đúng. Chúng dựa trên cơ
sở các thông tin bị động mà bạn đã tin và chấp nhận như là sự thật. Và khi
bạn chấp nhận, niềm tin của bạn sẽ biến nó trở thành hiện thực. Giống như
Henry Ford* đã nói: “Dù bạn tin rằng bạn có thể làm được một điều gì đó,
hoặc nếu bạn tin bạn không thể, bạn vẫn luôn đúng”.
4. Luật mong đợi
Luật mong đợi phát biểu rằng bất cứ điều gì bạn hy vọng với một niềm tin
chắc chắn sẽ trở thành lời tiên đoán cho sự hoàn thiện bản thân của chính
bạn. Nói cách khác, những gì bạn đạt được không nhất thiết phải là thứ bạn
muốn có trong cuộc sống nhưng phải là thứ bạn mong đợi. Sự mong đợi của
bạn có ảnh hưởng mạnh mẽ, vô hình khiến con người cư xử và tạo ra các