THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 1256

Hứa Tiếu Thiên

Thanh Cung Mười Ba Triều

Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương

Hồi 167

HOÀ ƯỚC BẮC KINH

Gặp bao nỗi vất vả gian nan Tây thái hậu lặn lội mãi mới tới Thái Nguyên.
Tuần phủ Cam Túc là Sầm Xuân Huyên đem quân Cần vương theo tới kịp.
Bọn đại thần khác như Vương Văn Thiều, Triệu Thư Kiều cũng lục tục kéo
đến.
Lúc này Tây thái hậu tâm thần hơi yên, lệ nhỏ ròng ròng trên đôi má hóp
lại vì phong trần, run run nói với Sầm Xuân Huyên:
- Bình sinh, thực ta chưa từng gặp phải cảnh khốn khổ này bao giờ. Đấy,
khanh cứ xem, xưa kia bao kẻ lúc nào cung một chung, hai chung, thế mà
khi hoạn nạn thấy được mấy ai? Khanh không nề nao khổ, hoạn nạn theo
chân, mai yên ổn về kinh, ta quyết không quên.
Nói đoạn Tây thái hậu giơ tay vỗ mạnh vào lưng Sầm Xuân Huyên khóc
rống lên, Huyên thấy tình cảnh quá bi thương, vội tìm lời an ủi:
- Thái hậu nên bảo trọng mình vàng, chớ có bi thương quá độ Sự an ninh
trên đường bộ, đã có tiểu thần lo liệu, quyết chẳng có điều gì xảy ra, xin
thái hậu yên lòng.
Tây thái hậu nghe xong câu nói, nuốt lệ gật đầu, truyền chỉ tạm trú lại Thái
Nguyên. Song thái hậu đã bị một phen hoảng sợ, do đó, phủ đài tỉnh Sơn
Tây liền tiến cử Huyện thăng Diệp Thừa Tự tới nơi để chần trị cho bà. Tự
hốt một thang thuốc "hoà vi thư can", uống vào bà thấy có đỡ một đôi phần.
Tin tức từ Bắc Kinh cho hay tình hình chiến sự vô cùng hiểm nguy. Tây
thái hậu lòng càng thêm lo lắng muôn phần. Bà tức tốc truyền lệnh xa giá
tây tiến.
Việc ra đi này, đối với vua Quang Tự thực chẳng được ngài đồng ý. Vì đã
không tán thành buổi đầu nên khi thấy Tây thái hậu còn muốn giá hạnh
Tràng An thì cực lực phản đối. Thế là hai mẹ con đâm ra cãi nhau. Cuộc cãi
vã om xòm xảy ra đến mấy lần. Nhưng Tây thái hậu vốn người vừa cương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.