THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 1304

nguyên như trước, Ba còn kiếm thêm được cả hai ngàn vạn nữa.

Nếu nói đến bọn nội giám trong cung đình hồi này, thì Lý Liên Anh già quá
đã chết rồi, còn một số khác thì đã quá già hoặc cũng chết hết cả rồi. Kẻ
đắc thế nhất lúc này phải nói tới tên nội giám Tiểu Đức.

Tiểu Đức vốn họ Trương, cho nên mọi người trong kinh thành vẫn thường
gọi là Tiểu Đức Trương. Khi bước chân vào cung, Tiểu Đức Trương mới có
mười tám tuổi, mặt mũi thật tuấn tú xinh đẹp và duyên dáng nữa là khác.
Cha đẻ của Tiểu Đức có nghề buôn đồ cổ rất giỏi. Vào thời trung niên, ông
ta làm ăn, góp nhặt được một sản nghiệp kha khá. Nhưng khi sanh Tiểu
Đức ra chưa được bao lâu, người cha chẳng may mất đi, để lại hai mẹ con
Tiểu Đức goá bụa, côi cút.

Bởi chỉ có một đứa con, bà mẹ Tiểu Đức cưng quá mức, khiến đến khi lớn
lên, Đức suốt ngày lêu lổng, cờ bạc, chơi bời, đĩ điếm, không một cái gì
truy lạc là không làm. Cơ nghiệp của người cha để cho hai mẹ con được
bao nhiêu thì ngày nay Đức cho đội nón ra đi bằng hết. Mẹ Đức khuyên
bảo con hết lời, nhưng tính nào vẫn tật ấy, Đức không động tâm, không sửa
chữa, và đương nhiên là không nghe lời hơn lẽ thiệt của mẹ. Bà lão cũng vì
thế mà buồn chán, rồi đâm bệnh, chẳng bao lâu bà đi theo luôn với ông già
ngày nọ.

Cha chết, rồi mẹ chết, lúc này Tiểu Đức quả thực là tứ cố vô thân, không
còn có chỗ nào để trông mong, nhờ cậy nữa.

Thế rồi, không đầy nửa năm, Đức bán cho bằng hết không gì còn sót lại của
cha gây dựng trước đây, bán đến không còn sờ thấy một cây rơm cọng rác
nữa. Nhà cửa sạch không rồi, Đức chỉ còn cách bỏ xứ đi tha phương cầu
thực. Đức lang thang mãi, sự trời may nhờ gặp được Tiểu Vương, xin vào
hầu hạ trong nhà kiếm chút cháo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.