THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 456

hốt thuốc cho Tuân. Nhưng thuốc đổ vào miệng Tuân chỉ như nước đố vào
lỗ cống, thoáng cái đã tiêu đi đi mất mà bệnh vẫn hoàn bệnh. Lưu tổng
quản đành chịu chẳng biết làm cách nào hơnl, chỉ còn biết nhờ người đưa y
về quê dưỡng bệnh. Thương thay cho Tuân, điên luôn một lèo mười lăm
lăm trời, đến khi Ung Chính hoàng đế đã chết, Tuân mới dám đem câu
chuyện khủng khiếp trên nói ra cho người ngoài biết.
Chỉ vì Khang Hi hoàng đế có dạ khoan hồng nên Ung Chính mới sinh lòng
độc, lại còn hành xử quá đáng đối với các hoàng tử cùng bà con thân thuộc
như vậy. Thủ hạ của Chính đã đông, tai mắt lại lắm. Chính ngài cũng
thường cải trang thành kiếm khách, vi hành ra ngoài điều tra. Dù cho ai
ngồi trong phòng kín đến đâu chỉ cần có nửa câu phỉ báng hoàng đế, tức thì
cái sọ của người đó lập tức bay mất. Từ khi Ung Chính hoàng đế thu được,
cái gọi là Huyền trích tử rồi lại được vị quốc sư truyền thụ Chú ngũ Lạt Ma
thì ngài muốn giết ai là được ngay. Ngài chẳng cần động thủ mà chỉ cần
niệm câu thần chú, tức thì Huyết trích tử đi lấy ngay đầu người ấy đem về
cho ngài.
Cần nói thêm về cái gọi là Huyết trích tử. Đấy là một trái cầu tròn làm bằng
thép luyện, bên trong gài hơn mười lưỡi dao bén nhọn như hình cánh chim,
mỗi khi cơ quan hoạt động tức thì những lưỡi dao đó xoay tròn như vành
bánh xe, xoay tít. Câu thần chú niệm vừa xong, chiếc thiết cầu đó được ma
lực điều động, bay vút lên không, tìm tới chỗ người sẽ bị giết, ngoạm cái
đầu người đó vào giữa rồi bay về nộp chủ. Giết người không thấy, máu,
biến hiện không tung tích quả là một vật hết sức quái đản, xưa nay chưa
từng thấy. Ung Chính hoàng đế nhờ cái vật quái dị đó đã bí mật giết chết
bao nhiêu người không, tính xuể
Nói đến tài, trinh thám của ngài thì không một ai là không bội phục. Vào
năm Ung Chính thứ sáu, đúng ngày rằm tháng một, các nha môn lớn nhỏ
trong kinh thành thảy đều an nhàn vô sự Quan lại lớn bé ai cũng đều về nhà
uống chén rượu đoàn viên với gia đình và vui hưởng ngày lễ Nguyên tiêu.
Nha môn của nội các vốn không có cư xá cho các quan viên, nên chỉ còn lại
có hơn bốn mươi người, cả thầy cả tớ, lo giải quyết công văn qua lại. Tối
hôm đó, ngay cả bọn nhân viên này cũng chuồn đi đâu hết, duy chỉ có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.