THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 122

Hanae nói qua chiếc điện thoại: "Mẹ bị ung thư, sắp chết rồi."

Sakuzou im lặng một hồi, rồi hỏi, "Bệnh viện nào."

"Tôi sẽ không cho ông biết."

"Mày nói gì?"

"Rác rưởi", dứt lời cô tắt máy.

Sau đó, không rõ vì sao ông ta lại biết bệnh viện bà Katsue nằm, nên

đã đến thăm bà vài lần. Chuyện đó là bà Katsue nói lại cho cô biết. Nhưng
cô không hỏi rõ, cô cũng chẳng muốn biết làm gì.

Ít lâu sau, bà Katsue ra đi. Lúc đó bà mới chỉ chưa đầy 50 tuổi, có lẽ

chính vì tuổi còn trẻ nên tế bào ung thư mới di căn nhanh như vậy.

Hàng xóm và khách quen của quán rượu giúp cô tổ chức đám tang cho

mẹ. Cô biết mẹ mình được nhiều người yêu quý. Sakuzou không biết nghe
tin ở đâu cũng đến. Hanae nhớ cô đã tức giận thế nào khi nhìn ông ta trưng
ra dáng vẻ gia quyến, cho đến cuối buổi lễ cô cũng không nói với ông ta
một lời.

Sau tang lễ, cứ đến tối Sakuzou lại trở về nhà, nhưng ông ta ăn tối

trước khi về. Hàng ngày Hanae tự mình làm những món đơn giản và một
mình ăn bữa tối.

Cứ đến buổi sáng là cô không thấy Sakuzou đâu nữa. Cách vài tuần,

trên bàn ăn lại đặt một chiếc phong bì, trong đó có tiền. Có vẻ ông ta đưa
tiền sinh hoạt phí cho cô.

Một chút cảm giác biết ơn cô cũng không có. Cô biết ông ta lấy tiền

này ở đâu, là từ quán rượu của bà Katsue mà ông ta đã để cho người đàn bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.