THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 242

Hanae vẫn cúi gằm mặt, nhưng cô cảm nhận được ánh mắt Nishina

nhìn phần bụng mình. Chắc anh ta sẽ hỏi ba đứa bé này đâu.

Nhưng, Nishina chỉ hít một hơi dài, nói "Ba mẹ cô thì sao? Hay cô có

liên lạc được với anh chị em không?"

Hanae lắc đầu, "Tôi không có anh chị em, ba mẹ tôi chết hết rồi."

"Vậy, cô có ai quen thân không? Bạn đồng nghiệp hay ai đó chẳng

hạn?"

"Không có, tôi nghỉ việc lâu rồi."

Nishina im lặng không nói gì, tỏ ra lúng túng.

Chắc anh ta nghĩ mình đã dính vào chuyện phiền phức rồi. Cũng có

thể đang hối hận vì đã bắt chuyện với cô. Hanae thầm nghĩ, ai bảo anh ta
lắm chuyện, cứ mặc kệ cô có phải hơn không.

Một tiếng thở hắt ra vang lên. Nishina buộc dây an toàn, bắt đầu khởi

động xe.

"Tôi hiểu rồi. Vậy cô cho tôi biết địa chỉ nhà cô đi. Cô vừa nói là ở

Sagamihara nhỉ."

"Anh định làm gì?"

"Trước hết tôi sẽ đưa cô về tận nhà. Sau đó làm gì thì vừa lái xe vừa

nghĩ sau vậy."

"Chuyện này... không cần đâu. Anh cho tôi đến ga Kawaguchiko là

được rồi."

"Không được. Tôi lo rằng không biết sau đấy cô định làm gì đi đâu.

Cô nói tôi biết địa chỉ nhà cô đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.