THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 314

Vào cái hôm hai người lần đầu gặp nhau ở Aokigahara, Fumiya đã nói

anh đến đó để thăm mộ một người. Đó là một ngày tháng Hai, trùng khớp
với thời điểm anh chôn đứa bé sơ sinh đó. Có lẽ lúc ấy anh đến biển rừng
để chắp tay cầu nguyện cho linh hồn đứa trẻ mình chính tay giết chết. Trên
đường quay về, anh tình cờ bắt gặp một cô gái với bộ dạng không bình
thường, thậm chí có vẻ như mang ý nghĩ tự tử. Chưa kể cô gái đó còn đang
mang thai, anh không thể làm ngơ.

Hanae hiểu ra, Fumiya ngày đó đã nhìn thấy ở cô hình bóng người yêu

và đứa bé sơ sinh bất hạnh. Anh đã luôn dằn vặt vì chuyện xưa, và tìm cách
để chuộc lại lỗi lầm. Vì thế, anh không thể bỏ mặc Hanae. Có lẽ anh đã
nghĩ, mình cứu giúp cô gái này, nuôi dưỡng đứa bé kia như con đẻ, sẽ phần
nào chuộc lại được tội lỗi năm xưa.

Bí ẩn suốt bao năm được giải đáp, sự biết ơn và cảm tạ đối với Fumiya

trong Hanae như tăng thêm một ngưỡng. Cô xúc động bởi chợt hiểu ra, tình
yêu của anh không phải sự thương hại, cũng chẳng phải cảm xúc nhất thời,
tình yêu ấy bắt nguồn từ chính linh hồn cao thượng anh mang trong mình.
Cô cũng ngay lập tức hiểu ra, hôm nay Hamaoka Sayoko đến đây với mục
đích gì.

Hanae cũng thử hỏi cô ta định làm gì, Hamaoka Sayoko chỉ đáp, tất cả

phụ thuộc vào thái độ của chồng cô.

"Tôi đã khuyên cô Iguchi Saori đi đầu thú. Cô ấy cũng định làm vậy.

Nhưng cô ấy vẫn muốn nhận được sự đồng ý từ anh Nishina."

Đồng ý... điều đó có nghĩa Fumiya cũng sẽ phải đầu thú cùng cô gái

kia. Ngay khi hiểu ra vấn đề, Hanae run rẩy.

"Nếu như... nếu như chồng tôi không đồng ý thì sao?" cô ngập ngừng

hỏi.

Hamaoka Sayoko đột nhiên nghiêm mặt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.