THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 38

im lặng.

Cảnh sát nghi ngờ đây là hiện trường giả, người mẹ lỡ tay giết chết

con mình nên phải ngụy tạo hiện trường như một vụ trộm đột nhập. Một
chút sức lực để đối đáp lại cũng không còn, anh đành chỉ biết cúi đầu thở
dài.

Nakahara muốn về qua nhà xem tình hình, nhưng phía cảnh sát không

cho phép. Không còn cách nào khác, anh đành quay về nhà ba mẹ ở Mikata
và đợi liên lạc tiếp theo từ cơ quan chức năng. Buổi chiều hôm đó, mẹ đẻ
của Sayoko là bà Hamaoka Satoe cũng đến nhà ba mẹ anh. Bà kể lại cảnh
sát đã giữ bà vài tiếng đồng hồ để tìm hiểu sự tình, họ hỏi đi hỏi lại bà
những câu hỏi kì quặc đến mức đầu bà muốn nổ tung.

Cuối cùng, buổi tối hôm đó Sayoko cũng được cảnh sát cho về.

Nakahara vốn định đến đồn cảnh sát đón cô thì viên cảnh sát gọi điện cho
anh đã thông báo luôn họ sẽ đưa cô về nhà bằng xe cảnh sát. Hai tiếng sau,
một chiếc xe cảnh sát đỗ ở trước cửa nhà ba mẹ anh, Sayoko bước xuống
xe, trông cô không khác gì một hồn ma còn sống. Cô gầy rộc đi, hai má hóp
lại, mặt mũi nhợt nhạt không khí sắc, bước đi xiêu vẹo, trông cô như thể đã
mất đi cả linh hồn.

"Sayoko," Nakahara gọi cô. "Em có ổn không?"

Chẳng biết cô có nghe thấy tiếng chồng gọi hay không, mà Sayoko

không hề phản ứng lại. Thậm chí, dường như trong mắt cô cũng không thấy
hình dáng người chồng ở trước mặt. Ánh mắt cô hoàn toàn trống rỗng,
không có điểm nhìn.

Nakahara ôm lấy hai vai vợ, "Kìa, em tỉnh táo lại đi."

Điểm nhìn hai con mắt cô dần thu lại, có lẽ vì nhận ra người trước mặt

chính là chồng mình, Sayoko hít một hơi sâu, nét mặt lộ rõ vẻ đau đớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.