THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 65

quần chúng. Anh nghĩ, có lẽ vì việc xét xử kéo dài nên cảm nhận tồn tại của
chính bản thân hắn cũng dần mất đi.

Ngày tuyên án xét xử phúc thẩm là một ngày mưa. Nakahara và

Sayoko cầm ô, ngước nhìn tòa nhà trang nghiêm trước mặt.

"Nếu hôm nay cũng không được, vậy chắc hết cách rồi anh nhỉ."

Nakahara im lặng, nhưng anh cũng nghĩ giống vợ mình.

Theo luật thì vẫn còn hi vọng. Dù kháng cáo bị bãi bỏ ở đây thì vẫn

còn tòa án tối cao. Nhưng muốn lật ngược tình thế cần phải có quân bài
chiến lược mới. Nakahara đã chứng kiến những lý lẽ và luận điểm viện
kiểm sát sử dụng trong các phiên phúc thẩm, có lẽ họ đã dùng hết mọi thứ
có thể rồi, khó còn lại quân bài chiến lược nào mới.

"Anh này, mình sẽ chết thế nào nhỉ?" Sayoko ngước nhìn chồng.

"Chết để phản đối cái gì đó, từ xưa đến nay đã có thông lệ rồi."

Nakahara nói. "Tự thiêu. Em không biết bài hát Nếu là Francine à?"

"Em không biết... Ừ, có khi chết thế lại hay."

Mình đi thôi, hai người rảo bước vào sảnh.

Quyết tâm của hai vợ chồng rút cục cũng được đền đáp. Sau những lý

luận dài dòng là lời tuyên án: "Tuyên bố, hủy bỏ phán quyết phiên tòa sơ
thẩm. Xử phạt bị cáo hình phạt mức án tử hình."

Nakahara nắm chặt bàn tay Sayoko đứng bên cạnh. Cô cũng nắm lại

tay chồng mình.

Trong suốt phiên tòa, bị cáo Hirukawa không ngừng đung đưa cơ thể,

nhưng khi lời tuyên án được đọc lên, cử động cơ thể của hắn ngay lập tức
dừng lại. Sau đấy, hắn hướng chủ tọa hơi cúi đầu, không hề quay về phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.