THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 66

vợ chồng Nakahara. Hắn bị đeo còng tay và dây thừng buộc quanh thắt
lưng, giải đi khỏi tòa.

Đó là lần cuối cùng Nakahara nhìn thấy Hirukawa. Hôm sau, bên phía

luật sư đã đệ đơn kháng án, nhưng chính bản thân Hirukawa xin rút lại, với
lý do "Phiền phức lắm rồi". Chuyện này anh biết được nhờ một phóng viên
phụ trách vụ án nói lại.

Nakahara đóng cuốn album lại, để nó về chỗ cũ trên giá sách. Khi làm

thủ tục ly hôn, anh và Sayoko đã chia nhau từng tấm ảnh, nhưng rút cục
anh cũng chẳng đụng đến chúng là mấy. Bởi chúng sẽ khiến anh nhớ lại vụ
án đó. Vậy mà mọi chuyện cũng chẳng khá hơn. Chưa có một ngày nào anh
không nghĩ đến vụ án đó, và có lẽ sau này cũng vậy.

"Cứ nhìn anh Michi em lại thấy khốn khổ," hai tháng sau khi

Hirukawa bị xử tử, Sayoko đã nói vậy. Lúc đó hai vợ chồng họ đang cùng
nhau ăn cơm tối. Cô ngước nhìn anh, gọi một tiếng anh Michi. Trước đây,
khi có Manami, cô vẫn gọi anh là bố nó.

"Em xin lỗi," trên tay cô vẫn cầm đũa, miệng cong lên bất lực. "Tự

dưng bị nói vậy, chắc anh khó chịu lắm nhỉ."

Nakahara dừng đũa nhìn vợ mình. Anh không hề cảm thấy khó chịu.

"Anh hiểu ý em. Anh cũng vậy."

"Anh Michi cũng cảm thấy giống em sao?" Ánh mắt cô buồn man

mác. "Anh cũng thấy khốn khổ khi nhìn em?"

"Ừ, có lẽ là khốn khổ." Anh đặt tay lên khu vực xương ức trên người.

"Như ở chỗ này có cái gì đó đè nén, đôi lúc đau nhói lên."

"Vậy à. Quả nhiên mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.