THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 101

làm chàng trở nên táo bạo, cố lấy giọng thản nhiên nói: “Lena, tại sao
chúng ta không cùng đi chơi chung với nhau… ngày mai?”

Nàng lặng thinh và Paul nói tiếp: “Một người bạn cho tôi hai thẻ vào

cổng vườn bách thảo, chả có gì đặc sắc cả, nhưng nó cũng làm cho cuộc
sống trẻ trung của chúng ta bớt buồn tẻ phần nào.”

Nét mặt người thiếu nữ đã thay đổi, nhưng nàng vẫn lặng thinh.

“Cô sợ điều gì? Sợ bị hoa lan đâm?” Paul nói giọng hờn mát.

Nàng nở một nụ cười yếu ớt, nhưng luôn luôn trong ánh mắt vẫn còn vẻ

sợ hãi đủ thứ. Nàng nói, vừa quay đầu đi nơi khác: “Anh tốt bụng quá. Tôi
thật ít khi đi chơi.”

Paul không hiểu tại sao nàng lại lúng túng vì một chuyện mời mọc

chẳng có gì quan trọng.

Cửa hàng bắt đầu đông khách.

“Cô hãy suy nghĩ kỹ” chàng vừa nói vừa quay ghế lại ngồi trước cây

đàn “và cho tôi biết quyết định của cô.”

Lena quay trở về quầy hàng của mình, xúc động một cách kỳ lạ. Trong

sáu tháng ở Wortley, nàng phớt lờ với mọi sự chú ý của nam giới. Tuy vậy,
họ vẫn tán tỉnh nàng, nhiều khi rất thô lỗ. Chẳng hạn, Harris lúc đầu đeo
đuổi nàng ráo riết, nhưng trước sự lạnh nhạt của nàng, ông ta phải bỏ cuộc.
Buổi chiều, từ cửa hàng về nhà một mình, hơn một lần nàng bị một gã đàn
ông xáp đến nên cạnh hoặc lẽo đẽo theo sau để tán tỉnh. Những cuộc đeo
đuổi này làm nàng sợ hãi và biến gương mặt xinh đẹp của nàng thành một
khối băng giá. Nhưng hôm nay, sự mời mọc của Paul có tính cách khác hẳn
và do đó còn nguy hiểm hơn nhiều. Nàng chẳng tự thề sẽ không bao giờ để
lòng rung động trước những người đàn ông hay sao?

Tuy thế, buổi chiều càng đến gần, nàng càng tin tưởng vững chắc rằng

mình không làm điều gì bậy khi nhận lời mời của Paul. Rõ ràng sự mời mọc
này không che giấu một ý định xấu xa nào; thái độ của Paul bao giờ cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.