THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 145

bẩn, ngáy hoặc mớ giữa những cơn ác mộng, trong đêm tối đen, cả người
họ toát ra một mùi hôi hám, hòa lẫn với mùi hôi nồng nặc của các cầu xí.

Cuộc sống hỗn độn này tác hại nặng nề đến tinh thần Paul, khiến chàng

đâm ra tuyệt vọng. Chàng bắt đầu nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ khám
phá được điều bí mật cần thiết.

Tình cảnh tuyệt vọng đè nặng lên người, khiến Paul nghĩ cần phải có

một hành động quyết liệt nào đó để chặt đứt những sợi dây đang trói chặt
mình. Nỗi hờn oán phải chịu đựng bất công mỗi ngày một thiêu đốt mãnh
liệt tâm hồn trai trẻ của chàng, và trong những đêm dài không ngủ, chàng
càng hướng lòng căm thù vào đối tượng chủ yếu đã gây nên sự đau khổ của
cha chàng: Matthew Sprott.

Đến cuối tuần, công ty quảng cáo ngưng nhận những người sandwich.

Thất nghiệp rồi! Paul quay nhìn Jerry, anh ta nhún vai: “Điều này rất
thường xảy ra, bây giờ họ gởi quảng cáo theo đường bưu điện. Chúng ta thử
ra phía ga xem sao.”

Cả hai cùng bước đến trước nhà ga. Trong hai ngày liền, họ đi tìm một

chiếc vali hay một cái rương để vác mướn, và cố tránh những phu bốc xếp
chuyên nghiệp đang giận dữ vì sự cạnh tranh bất hợp pháp này. Những món
tiền ít ỏi cũng giúp Paul cầm cự được đến ngày thứ bảy. Hôm ấy khi họ trở
về phòng ngủ, Jerry bỗng đứng sững lại, đưa tay chỉ một người đàn ông
khoảng bốn mươi tuổi, cao và gầy, gương mặt xanh xao mang bộ râu xồm
xoàm nhiều ngày chưa cạo, mặc bộ đò màu hạt dẻ, một chiếc mũ dưa và
một cái khăn màu sậm, Jerry thì thầm: “Kìa, của anh đó, anh bạn ạ. Castles
đó. Nhưng bạn phải cẩn thận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.