THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 146

XXIV

Khuya bữa đó, bên trong một căn phòng chật hẹp nằm trên khu phố lân

cận. Paul ngồi đối mặt với người mà chàng chờ đợi bấy lâu nay trong bao
nỗi âu lo. Như Jerry đã đoán, Castles dù ăn mặc buông thả và nói giọng ồ ồ,
rõ ràng là một người có học thức và thông minh. Trông ông ta gần như một
luật gia, đôi mắt màu vàng toát ra vẻ lạnh lùng không thương xót của một
quan tòa quen tuyên đọc bản án trong những phòng xử im lặng như tờ.
Nhưng dù cho quá khứ ông ta thế nào đi nữa, thì hiện nay rõ ràng là ông ta
đã rơi xuống tận đáy xã hội.

“Tôi làm cậu ngạc nhiên, phải không?”

Những lời nói đầu tiên này đánh đúng vào những ý nghĩ của Paul khiến

chàng bối rối đỏ mặt.

“Cậu đừng ngạc nhiên, hãy xem tôi như không có nữa.” Ông ta nói tiếp.

Đôi mắt vẫn lạnh lùng, nhưng đôi môi xanh xao mím lại vạch ra một nét

nhếch lên, khinh miệt.

“Cậu cần gì?”

Không trả lời, Paul đưa cho ông một lá thư nhỏ. Castles mở ra và đọc và

dửng dưng cay đắng trao lại cho chàng.

“Chính tờ giấy này khiến cậu tìm tôi?”

“Ai gởi cho tôi những hàng chữ này?” Paul hỏi bằng một giọng nghẹn

ngào: “Cha tôi?”

Một giây lát im lặng ngắn ngủi nhưng nặng nề.

“Có thể.”

“Vậy… ông biết cha tôi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.