THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 149

Giọng nói sắc bén lại tiếp tục: “Cậu có biết mặt người đó không?”

“Không.”

Người kia cười nhạo cợt: “Cậu khỏi quan tâm đến điều đó. Chúng ta đã

rơi xuống nơi thấp nhất, nhưng một con chó bao giờ cũng có thể nhìn được
một vị linh mục.”

Một tia sáng kỳ lạ lóe lên trong mắt ông ta: “Điều cậu cần hiện giờ là

giải trí. Đi xem hát?”

“Giải trí?” Paul lặp lại, kinh ngạc.

“Tại sao không? Cậu không đọc báo. Nếu có, cậu sẽ biết rằng từ mười

ngày nay tại đây có một cuộc trình diễn tuyệt vời… với hai kịch sĩ tài
danh… với các vai thượng thặng. Miễn phí! Chẳng tốn đồng xu nào!”

Giọng nói của Castles hạ thấp xuống, nghe lạnh đến xương: “Phiên tòa

đại hình, dưới quyền chủ tọa Lord Oman. Biện lý là Matthew Sprott… Cậu
không thích đi xem sao?”

Paul không thốt được lời nào.

“Một cơ hội duy nhất… ngày chót của phiên tòa.” Castles nói tiếp,

giọng nhạo báng: “Tại sao không đi xem?”

“Xem cái gì?”

“Xem vụ án. Ồ! Một việc thật nhỏ nhặt: một cô bé khốn khổ đã giết chết

tình nhân bằng một nhát dao. Còn chiếc mũ đen của quan tòa thì phải luôn
luôn được chú ý và đội lên cho thật lịch sự, thật trịnh trọng trước khi đọc
phán quyết về vận mạng của bị cáo.”

“Không.” Paul đáp một cách mạnh mẽ.

Gương mặt của Castles đanh hẳn lại. Đôi mắt màu vàng của ông ta như

đâm thủng Paul: “Cậu sợ à?”

“Không. Nhưng tôi thấy không cần thiết phải đi xem.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.