THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 151

XXV

Bầu trời lúc xế trưa màu xám và ấm. Paul gặp người tù khổ sai cũ tại

nơi hẹn. Pháp đình là một tòa nhà đồ sộ bằng đá xám, cất theo lối kiến trúc
Corynth, với những cây cột nặng nề chống đỡ cái cổng chính cao lêu nghêu.
Trong một cái hốc lọt vào giữa vòm cổng có một tượng đàn bà bằng đá cẩm
thạch, bị bịt mắt, tay cầm chiếc cân công lý.

Castles cạo râu nhẵn nhụi, mặc một chiếc áo cổ trắng, thắt cà vạt đen.

Hình như ông rất quen thuộc nơi này. Ông dẫn Paul vào một cái cổng nhỏ
bên hông đến một cánh cửa lớn, thản nhiên trình giấy vào tòa cho người gác
cửa. Anh này liếc nhìn hai tấm thẻ rồi đặt một ngón tay lên môi, đưa họ vào
một hành lang nhỏ dành cho công chúng. Họ ngồi vào hai chiếc ghế trống.

Pháp đình đã tề tựu đông đủ: ông Chánh án trong chiếc áo quan tòa ngồi

dưới cái lọng; ở đầu bên trái của phòng xử là các vị bồi thẩm; ở đầu bên
phải là các nhân chứng và hàng ghế dành cho bên biện hộ mang lễ phục và
tóc giả. Nơi hàng ghế bị cáo, giữa phòng xử, một thiếu phụ đầu trần, khoác
một chiếc khăn choàng rẻ tiền, đứng giữa hai người cảnh sát. Trước cảnh
tượng u buồn, xám xịt đó, Paul thấy lòng mình nhói lên, đau đớn.

Bám chặt vào lan can, chàng nhìn đăm đăm về phía Lord Oman, nhà quí

tộc già cao lớn, lưng hơi khòm, có lẽ vì gánh nặng của bao nhiêu vinh dự đã
chồng chất lên. Gương mặt màu cặn rượu nho của ông nổi bật trên màu
trắng tinh của chiếc áo cổ lông chồn, một gương mặt đanh lại trông cao
ngạo và khắc nghiệt. Đôi má phúng phính nặng nề ôm lấy một cái mũi nhọn
hoắt như mũi chim ưng, và đu đưa như đôi tai chó xù. Dưới hai hàng mi
rậm, đôi mắt tuy đã nặng nề nhưng vẫn còn giữ được nét sáng quắc dễ sợ.

Một cái siết trên cánh tay làm Paul quay đầu về phía Castles, anh này

đưa ngón tay chỉ người vừa mới đứng lên, đối diện với quan tòa: “Cậu đừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.