THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 178

II

Ra khỏi nhà viên biện lý, Paul lặng lẽ đi bộ rất lâu trên những con

đường vắng lặng. Đêm lạnh và trong, gió thổi như cắt da báo hiệu cơn giá
đến. Trong sự suy nhược sau phản ứng vừa qua, chàng chỉ còn mỗi một ý
nghĩ. Vừa đặt chân lên chiếc cầu trên con kênh, Paul nấc lên như được giải
thoát, rút khẩu súng lục trong túi ra và ném nó xuống nước. Nước văng tung
tóe, Paul đưa mắt nhìn theo những vòng tròn sẫm màu lan dưới ánh trăng.
Tháp chuông nhà thờ điểm mười một giờ.

Tiếng chuông đưa Paul trở về thực tại. Bỗng nhiên giữa những ý tưởng

đang quay cuồng và niềm chán nản vô biên, Paul sực nhớ chàng không còn
một đồng xu nào. Paul đứng khựng lại.

“Mình sẽ nghỉ đêm ở đâu đây?” Không còn cách nào khác. Paul đành

chọn giải pháp mà Jerry và các bạn của anh ta sợ nhất: ngủ ngoài trời. Vùng
Gầm cầu, gần nghĩa trang, theo một luật lệ bất thành văn, là nơi duy nhất
trong thành phố mà những kẻ không nhà có thể ngủ đêm khỏi sợ bị quấy
rầy. Paul chậm chạp đi về hướng đó. Đối với chàng thành lũy cuối cùng -
mong manh - của danh giá đã sụp đổ. Chàng đã rơi xuống hạng thấp kém
nhất của xã hội.

Khu Gầm cầu không xa con kênh bao nhiêu. Đó là hai cái lỗ đen dưới

chiếc cầu xe lửa vùng Midlands.

Lúc Paul đến nơi, một số người đã chiếm hết chỗ. Kéo cao cổ áo lên,

Paul lách mình vào khoảng bóng tối lạnh giá, hai tay đút trong túi quần,
chàng ngồi dựa lưng vào một cây cột sắt. Giá lạnh thật ghê gớm. Cố gắng
chế ngự cơn run rẩy lay động cả thân người, Paul thiếp đi trong một giấc
ngủ chập chờn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.