THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 197

VII

Paul không còn nhớ chàng về đến Ware Place bằng cách nào. Chàng

bước đi, đầu cúi gằm, không nhìn thấy gì hết, gần muốn ngất xỉu. Khi về
đến căn nhà số 31, chàng ngồi xuống, đầu óc chỉ còn có một ý nghĩ duy
nhất.

Tim chàng đau nhói, toàn thân rung động. Oswald dùng tay trái. Enoch

Oswald, cựu sinh viên y khoa, hội viên hội câu lạc bộ “Những con châu
chấu”
, người thâu tiền nhà, chủ nhân ngôi nhà số 52 Ushaw Terrace. Đúng
là ông ta, không còn nghi ngờ gì nữa. Điều phát giác này làm chàng nghẹn
thở, sự thật sáng rực làm mắt chàng như bị chói lòa. Tựa khuỷu tay lên bàn
để không tuột khỏi ghế, Paul đưa hai bàn tay ôm lấy vầng trán nóng bỏng:
“Lena, tôi cần phải nói chuyện với cô.”

“Khoan đã, Paul.”

Gương mặt nàng rất xanh xao nhưng vẫn tỏ ra đầy nghị lực. Nhấc cái

nồi đang reo sôi trên lò bếp, nàng trút cho Paul một tô xúp và ép phải ăn.

Khi Paul ăn xong, Lena đến ngồi trước mặt chàng, bình tĩnh nói: “Nào,

Paul!”

Sau một lúc im lặng, Paul ngẩng đầu lên và, bằng một giọng trầm trầm,

chàng bắt đầu nói, nói hết. Xong, chàng kết luận một cách chua chát: “Vậy
là tôi đã biết, biết hết. Và tôi có thể làm được gì? Không làm được gì cả! Ai
còn muốn giúp tôi? Không ai cả. Không người nào còn muốn nghe tôi nói.
Cô nghĩ họ - những người như Sprott, Dale hay cả Birley nữa - sẽ làm gì
nếu tôi tìm đến trình bày với họ những điều tôi được biết? Không có công
lý. Chừng nào một con người còn sống no đủ, với tiền bạc đầy túi, con
người ấy không cần đếm xỉa gì đến điều thiện hay điều ác. Thế gian này đã
ung thối đến tận xương tủy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.