THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 204

VIII

Tới chiều tối, Paul từ từ tỉnh lại. Mắt chàng nhìn đăm đăm vào bóng đèn

điện có bao lưới sắt ở giữa trần. Đoạn, dùng hai bàn tay và đầu gối, Paul bò
đến bình nước đặt ở đầu cái băng gỗ. Chàng nghiêng chiếc bình lại, uống
vài hớp nước rồi thấm nước lên khuôn mặt sưng vù. Nước làm Paul dễ chịu
nhưng liền đó mặt chàng trở lại nóng như lửa đốt.

Chàng gắng gượng ngồi dậy một cách khó nhọc. Đầu bớt đau nhức,

nhưng chàng lại ngạc nhiên, thấy hơi khó thở. Mỗi lần hít vào, cạnh sườn
bên trái nhói lên. Để bớt đau, Paul đành phải thở từng hơi ngắn dồn dập.

Thình lình, cánh cửa bật mở và một người đàn ông bước vào. Mặt dù

hai mắt bị sưng vù, Paul cũng nhận ra ông Giám đốc Sở Cảnh sát Wortley.

Dale quan sát Paul rất lâu, muốn nhận định kỹ tình trạng của chàng.

Gương mặt của ông u ám lạ lùng: “Vậy ra cậu không làm theo lời khuyên
của tôi. Nếu tôi nhớ không lầm, tôi đã bảo cậu nên trở về nhà. À! Nhưng có
lẽ ý kiến của tôi không được hay lắm. Cậu thích ở lại để gây rối loạn và giờ
đây cậu rơi vào một hoàn cảnh nguy nan.”

Sau một giây im lặng, ông lại tiếp: “Chắc cậu tưởng cậu rất khôn lanh.

Cậu đã tưởng cậu thắng được trung sĩ Jupp của tôi. Cậu đã lội khắp các nẻo
đường của thành phố nhiều tuần lễ liền mà không bị bắt. Cậu đừng tưởng
lầm. Tôi có thể bắt nhốt cậu, nếu tôi muốn. Nhưng một cái gì đó đã ngăn tôi
lại, và bây giờ tôi nhận thấy là mình đã lầm. Tôi đã cho cậu một dịp may
cuối cùng, thế mà cậu đã từ chối.”

Dale cắn môi, nói tiếp: “Bây giờ trông cậu đẹp nhỉ! Có lẽ nhân viên của

tôi đối xử với cậu hơi nặng tay một chút. Nhưng không hề gì. Đó là điều
phải xảy đến cho những ai chống cự lại nhân viên công lực đang thi hành
nhiệm vụ. Cậu chỉ nên tự trách mình thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.