THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 206

“Tại sao thằng nhỏ dại dột này không lợi dụng sự khoan hồng của mình

để chuồn khỏi Wortley trong mấy tuần lễ vừa qua?” Một câu nói khác xuất
phát từ thâm tâm, thì thầm với ông: “Phải chăng bên trong vấn đề này có
một chút sự thật nào khác”.

Bằng một cử chỉ nóng nảy, Dale hất dầu ra đằng sau như con bò mộng

dưới mũi chích của người đấu bò. “Không! Không có gì hết, mình không có
gì quấy cả”. Dale tự biết mình quá rõ. Ông không thuộc hạng người lừa
phỉnh lương tâm mình. Bàn tay của ông hoàn toàn sạch sẽ. Ông không hiểu
sao lại nhấc ống điện thoại lên và từ từ quay số. Barr, người thư ký trả lời
nhưng liền đó có tiếng Sprott ở đầu dây.

“Alô! Thưa có ngài Sir Matthew không ạ?”

Cùng lúc, Dale nghe tiếng ông biện lý nhấn nút để cô lập đường dây.

Rồi giọng nói của Sprott vang lên, không phải dịu ngọt và thân hữu, mà đầy
bực tức: “Vì lý do nào mà có sự sai lầm mới thế này?”

“Một sai lầm, Sir Matthew?” Dale lập lại, giả vờ không hiểu.

“Anh biết rõ những gì tôi muốn nói. Cái vụ lôi thôi ở quảng trường

Leonard đó. Tôi chưa cho anh những chỉ thị rõ rệt đó hay sao?”

“Những chỉ thị đó đã được thi hành.”

“Và đây là kết quả… Một màn lố bịch… Đúng như điều mà tôi muốn

tránh. Anh nên một lần chứng tỏ có óc sáng kiến một chút.”

Dale cố gắng giữ bình tĩnh. Ông đang cần hết sức bình tĩnh: “Nhiệm vụ

của chúng tôi không dễ dàng. Sir Matthew. Ai có thể đoán được thằng bé
ngu xuẩn kia sẽ làm gì? Chúng tôi đã canh chừng nó hết sức. Một nhân viên
của chúng tôi, một trong những người giỏi nhất, luôn luôn bám sát theo nó.
Nhưng chúng tôi không dám ra tay bắt nó, ông chẳng từng khuyến cáo
chúng tôi nên dùng phương pháp êm dịu sao? Nhưng lần này, nó đã đi quá
mức rồi. Nó sẽ lãnh sáu tháng tù như chơi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.