THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 209

IX

Tòa bắt đầu xử các vụ vi cảnh lúc mười giờ sáng. Phòng xử ở tầng lầu

thứ nhất, có trần cao, nhưng hơi nhỏ và được trưng bày đơn giản: một cái
bục cao đặt ngay cửa sổ, dành cho ông chánh án, một hàng ghế dành cho
công chúng, chiếc băng dành cho những người tù. Để ngăn cản những
luồng gió, người ta đặt giữa cửa sổ và cái bục một bức bình phong bằng da
khiến cho ánh sáng bên ngoài không vào được. Trần nhà trải dài một bức
bích họa trình bày huy hiệu của thành phố - hai cung thủ đang giương cung
nhắm vào một cây sồi xanh - bức tranh hầu như chẳng được ai chú ý tới.

Người cảnh sát có cái cổ đỏ tía đến tìm Paul. Vẻ hung dữ của anh ta

trong ngày hôm qua không còn nữa, hơi thở của anh chứng tỏ anh vừa hút
xong ống píp đầu tiên trong buổi sáng. Anh ta nhìn chăm chú vào đôi mắt
sưng vù của Paul khi chàng ra khỏi phòng giam.

“Anh khờ lắm. Hôm qua anh thật dại dột. Sáng nay anh hãy cẩn thận

giữ mình nhé. Anh hiểu chứ?”

Paul không đáp. Khoảng gần sáng, chàng đã đắm mình trong một giấc

ngủ nặng nề và mệt nhọc, ít nhất cũng làm chàng quên được thực tại vài
tiếng đồng hồ. Nhưng Paul vẫn chưa lấy lại sức. Chàng cảm thấy cơ thể
mình yếu ớt một cách kỳ lạ, hơi thở rất khó nhọc và cạnh sườn đau nhói dữ
dội khiến chàng phải dùng cánh tay ép vào cho bớt đau. Tuy vậy, trí óc
chàng vẫn sáng suốt và đang hoạt động mạnh. Chàng cương quyết sẽ nói
hết, tiết lộ hết trước mặt quan tòa. “Phải, lần này không gì có thể ngăn cản
được mình”.

Khi Paul bước qua khung của bên hông pháp đình, với người áp tải theo

sau, và tiến đến chiếc băng của các bị cáo thì phiên tòa đã bắt đầu. Ông
chánh án Battersby, một người khoảng trung niên, vẻ mặt vừa hiền từ vừa
mệt mỏi, đang xử những vụ vi cảnh. Paul thấy ông ta xét xử nhanh chóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.