THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 237

được phép của thượng cấp, chuyển đến các ông, với tất cả sự kín đáo, một
đề nghị đầy khoan hồng, cao cả, mà tôi tin rằng có thể giải quyết vấn đề
một cách vĩnh viễn và công bằng.” Viên biện lý đừng lại một chút để lấy
hơi thở và nghiêng mình về phía trước: “Tôi được ủy quyền, tôi xin lặp lại,
bảo đảm với các ông rằng nếu các ông ngừng đăng những bài báo đó, Sir
Walter sẽ chấp nhận ân xá cho Mathry và cho thi hành thủ tục phóng thích
anh ta ngay tức khắc.”

Nụ cười giả tạo trên đôi môi ông ta vẫn chưa tắt. Dunn và Mc Evoy

không cần phải nhìn nhau cũng hiểu được ý nhau.

“Thế nào? Các ông bằng lòng chứ?”

“Chúng tôi từ chối.”

Sprott rút khăn tay ra lau hai bàn tay ướt mồ hôi. Nụ cười của ông ta đã

tắt: “Các ông từ chối? Các ông làm tôi ngạc nhiên vô cùng. Tôi có thể yêu
cầu các ông giải thích lý do của thái độ này không?”

“Trước hết, nhân nhượng về điểm này sẽ làm tổn thương đến sự chính

trực của tờ báo.” Mc Evoy trả lời, nhìn thẳng vào mắt Sprott: “Sau nữa,
người ta không thể ân xá một kẻ vô tội.”

Trong phút im lặng tiếp theo, Sprott đút chiếc khăn tay vào túi: “Về

điểm này, như các ông vừa nói, nếu các ông không cho là tôi quá tò mò, xin
vui lòng cho tôi biết mục đích của các ông?”

“Làm cho người tù khổ sai được trả tự do vô điều kiện. Đòi hỏi mở lại

một cuộc điều tra đầy đủ. Và, nếu có sự thiếu sót và sai lầm của công lý, kẻ
vô tội phải được một số tiền bồi thường xứng đáng với những đau khổ ghê
gớm mà anh ta đã phải chịu đựng một cách bất công trong mười lăm năm
qua.”

Viên biện lý cố gắng mỉm cười, nhưng các bắp thịt trên gương mặt ông

ta không tuân theo ý muốn của ông ta nữa. Chúng co rút lại thành một nếp
nhăn xấu xí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.