THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 241

XIII

Buổi sáng ngày 2 tháng 3, trời trong và êm dịu. Đàn chim sẻ ríu rít giữa

những cụm hoa crocus vàng rải rác trên sân cỏ trước bệnh viện Saint
Elisabeth. Xuân đã đến rồi: một mặt trời ấm áp, màu xanh lục non đã xuất
hiện trên các cành cao của những cây du dọc theo đại lộ. Mặt đất ẩm ướt,
đầy sinh khí, vang tiếng thì thầm của những con suối nhỏ ẩn giấu đâu đây.

Ngày hôm đó, Paul rời bệnh viện.

Dunn hứa sẽ đến với Paul vào buổi trưa. Trước đó khá lâu, Paul đã ngồi

chờ ông trong phòng khách, sau khi từ giã hết thảy mọi người. Đối với ai
chàng cũng nói một lời biết ơn, đặc biệt chàng nồng nhiệt siết tay dì
Margaret có đôi má hồng hồng luôn luôn tử tế và vui vẻ với bệnh nhân.
Chàng vừa may mắn thoát khỏi một cơn bệnh hiểm nghèo, xương sườn đã
lành, phổi đã căng phồng và chứng ho đã dứt.

Đúng giờ hẹn, Dunn đến bằng taxi. Sau một lúc bận bịu khá lâu trong

phòng khách - các dì phước có vẻ rất trọng Dunn, và Dunn phải khéo léo
lẩn tránh sự mời đón ân cần của Mẹ Bề Trên - họ rời khỏi bệnh viện. Dọc
đường, được hít thở không khí mát lành ùa vào trong xe, Paul bỗng cảm
thấy có một niềm vui sâu xa trong nỗi mong chờ được gặp mặt cha. Nói cho
cùng, chính vì cha mà chàng đã tranh đấu và đã chịu đựng đau khổ trong
nhiều tháng dài.

“Tôi đã mướn phòng cho cha cậu và cậu tại khách san Windsor.” Dunn

đột ngột nói, phá tan sự im lặng: “Khách sạn này không có gì đặc biệt,
nhưng được cái là rất yên tĩnh. Ở đó, cậu có thể tìm lại sự thăng bằng tinh
thần, kiểm điểm và nhận định tình hình. Ngày mai mẹ cậu sẽ đến đây ở
cùng một khách sạn với cha cậu và cậu cho đến khi cuộc điều tra chấm dứt.
Tờ Wortley Chronicle chịu mọi chi phí. Không, cậu đừng cảm ơn tôi. Bây
giờ là lúc đến phiên chúng tôi làm bổn phận của mình. Nhân thể, cậu hãy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.