THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 244

hết một phần, chỉ còn lại ở phía trên hai tai một mớ tóc màu xám đã bị cạo
sát da. Cổ ông vàng như một tờ giấy cũ mang những đường chỉ và không
hợp thời trang, chật đến độ khôi hài, trông ông ta như một thủy thủ thất
nghiệp.

Paul dừng lại, tim đập mạnh như muốn phá vỡ lồng ngực. Con người

đó, kẻ lạ mặt đó, ngẩng cái đầu cạo trọc lên, và miệng không ngừng nhai đồ
ăn, nhìn chàng với một vẻ thù địch. Paul đứng bất động và đau khổ nhìn
cha, không nói được một lời nào. Cuộc gặp gỡ này, chàng đã tưởng tượng
nó một cách khác hẳn - cha con nhìn nhau, ôm siết lấy nhau sau bao năm
xa cách, những giọt lệ sung sướng.

Thời gian làm thay đổi con người, Paul biết điều đó và đã chuẩn bị

trước tinh thần mình, nhưng chàng thật không ngờ cha lại thay đổi một cách
thảm hại đến như thế. Paul lấy lại bình tĩnh tiến tới và đưa tay ra, chàng
cảm thấy những ngón tay của cha chai cứng với móng vàng khè và nứt nẻ.

“Thế nào, thưa ông?” Dunn lên tiếng với giọng vui vẻ gượng gạo và

thiếu tự nhiên càng làm Paul cảm thấy khó chịu: “Tôi hy vọng người ta đã
đối xử tốt với ông chứ?”

Người đàn ông quay nhìn về phía Dunn. Không trả lời, ông ta vẫn tiếp

tục nhai như muốn tận hưởng tất cả mùi vị thức ăn.

Dunn cứu vãn tình thế bối rối bằng cách quay về hướng Smith hỏi:

“Anh đã chu toàn hết mọi việc chưa?”

“Thưa ông, đã.”

“Anh đã ngăn cản không cho các ký giảm làm phiền ông Mathry chứ?”

“Dạ, tôi đã trao cho họ một bản ghi sẵn những lời phát biểu.”

“Tốt lắm.”

Một sự im lặng. Người thư ký cúi xuống lượm chiếc nón rơi trên tấm

thảm, dưới chân ông. Dunn nói tiếp: “Này, đây là lần đầu tiên hai cha con
được gặp nhau sau một thời gian xa cách quá lâu. Smith và tôi xin để hai vị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.