THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 247

bằng tơ nhân tạo, một chiếc cà vạt màu vàng chói lọi, những đôi giày màu
vàng mũi nhọn hoắt. Qua gian hàng bán đồ trang sức, ông đứng cả một
tiếng đồng hồ, mê mẩn ngắm các tủ kính sáng rực trưng bày những món
hàng quý giá. Paul chỉ kéo được ông ra khỏi gian hàng sau khi đã mua cho
ông một chiếc nhẫn.

Khi trở về khách sạn lúc sáu giờ, Paul mệt mỏi, chán nản, buông mình

xuống một chiếc ghế trong phòng khách. Mathry mang vào trong phòng
ông những gói hàng mà ông luôn luôn ôm khư khư bên mình. Hai mươi
phút sau ông trở ra phòng khách hãnh diện trong bộ quần áo mới, mang trên
tay chiếc đồng hồ với sợi dây bạc và chiếc nhẫn.

“Mày thấy không? Đời tao chưa tàn đâu. Tao muốn những tên khốn

kiếp đã hành hạ tao ở Stoneheath thấy tao bây giờ như vầy đây. Nhất là
thằng cai tù Hicks. Nào, chúng ta hãy đi dạo phố, ăn uống no say và đi xem
hát.”

“Mình vừa mới dạo phố trở về. Mình sẽ ăn tối ngay tại đây.” Paul nói.

Mathry nhìn chàng, trán ông nhăn lại: “Tao sẽ có rượu chứ?”

“Dĩ nhiên. Ba muốn uống gì?”

“Whisky.”

Mathry nằm dài trên chiếc đi văng và giở tờ báo mà Paul mới mua trên

đường về: “Chắc phải có bài nói về tao trong này. Người ta đã chụp hình
tao. Tao sẽ bắt tờ báo trả tiền cho tao về những bài mà chúng viết về tao.”

Paul nhấn chuông. Người đàn bà hầu phòng hồi sáng xuất hiện. Trong

lúc Paul bảo cô ta dọn bữa ăn tối và đem rượu whisky lên, Mathry vẫn nằm
dài trên đi văng, ngước mắt nhìn lên khỏi tờ báo để ngắm cô ta. Đó là một
cô gái to lớn vẻ kém thông minh, đôi má hóp sâu. Dưới cái nhìn chăm chăm
của người đàn ông đang được nổi tiếng nhất của thành phố, cô ta bỗng đỏ
mặt và bắt đầu làm ra vẻ duyên dáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.