THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 262

Có một sự lao xao trong phòng xử khi người ta gọi tên bà Tuke. Bước

tới vành móng ngựa, là một bà cụ da nhăn nheo, y phục màu đen, gương
mặt biểu lộ sự lương thiện và ngay thật. Rất ung dung, bà tuyên thệ rồi quay
lại phía luật sư đang bắt đầu đặt các câu hỏi: “Bà là góa phụ của bác sĩ Tuke
đã hành nghề lâu năm ở Wortley, trong khu phố Eldon?”

“Thưa luật sư, phải.”

“Bà biết rằng chồng bà đã được gọi đến bên cạnh cô Spurling buổi tối

xảy ra án mạng?”

“Phải.”

“Ông ấy có nói với bà về cuộc viếng thăm đêm hôm đó không?”

“Rất nhiều lần.”

“Ông ấy có nói với bà về sự ngạc nhiên của ông ấy, khi ông không được

gọi ra làm chứng trong vụ án Ress Mathry không?”

“Sự ngạc nhiên của ông ấy rất lớn. Ông ấy bảo rằng…” Bà dừng lại, liếc

nhìn về phía các quan tòa với vẻ sợ hãi.

“Xin bà đừng sợ, mục đích của tòa là để nhận lời chứng của bà chớ

không phải ngăn cản bà nói. Bác sĩ Tuke đã bảo gì?”

“Rằng ông biện lý đã cho ý kiến của ông ấy là không đáng kể.”

Cả phòng xử tỏ ra xúc động và lần đầu tiên các khán giả bắt đầu chú ý

đến Sir Matthew Sprott. Paul cũng bị lôi cuốn theo sự xúc động chung.

“Vậy xin bà hãy cho chúng tôi biết những gì bà đã nghe chồng bà nói về

vấn đề này.”

Một chút im lặng. Nhân chứng uống một ngụm nước trong ly đặt trước

mặt bà.

“Nhà tôi luôn luôn nhắc rằng án mạng không thể nào được thực hiện với

một con dao cạo. Theo ông ấy, kẻ sát nhân dùng một vũ khí khác: một con
dao rất nhọn, giống như dao mổ của nhà giải phẫu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.