THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 268

“Phải.” Bác sĩ Dobson nhìn nhận một cách miễn cưỡng, tuy người ta

cũng có thể đoán được bản chất ngay thật của ông: “Ít ra tôi cũng nghĩ như
vậy. Với điều kiện kẻ sát nhân có vài hiểu biết về cơ thể học.”

“Có vài hiểu biết về cơ thể học.” Grahame lặp lại chầm chậm, nét mặt

vẫn luôn luôn bình tĩnh: “Xin cám ơn bác sĩ… chúng tôi rất nhiệt tình cám
ơn ông. Sau đó ông thực hiện cuộc giải phẫu để khám nghiệm tử thi?”

“Dĩ nhiên.”

“Ông khám phá ra rằng nạn nhân đang mang thai?”

“Tôi nêu rõ điều đó trong báo cáo của tôi rồi.”

“Ông có ghi rõ thời gian mang thai không?”

“Dĩ nhiên! Ông cho rằng tôi không biết làm việc sao?”

“Thưa bác sĩ, tôi không hề nghĩ như thế. Có thể là chúng ta khác quan

điểm với nhau về một phương diện siêu hình, nhưng tôi vẫn tin chắc vào sự
liêm chính hoàn toàn của ông. Cái thai đó được bao lâu?”

“Được ba tháng.”

“Ông có chắc chắn không?”

“Cũng chắc chắn như tôi đã ghi trong bản báo cáo. Có lẽ chỉ xê xích

chừng một hay hai ngày thôi.”

“Bản báo cáo của ông có đến tay ông biện lý không?”

“Sao lại không?”

“Cám ơn bác sĩ. Thế là xong.” Grahame nói, và cho nhà chuyên viên về

chỗ với một nụ cười dễ mến: “Thưa ông chánh án, bây giờ tôi có thể được
phép mời người chứng thứ tư không ạ?”

Bước lên là một người đàn ông nhỏ thó, da nhăn, đầu hói, già trước tuổi,

mặc bộ đồ bằng vải ca rô quá rộng so với thân hình ốm yếu của ông ta.

“Tên của ông là gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.