THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 40

và xin cám ơn ông đã vui lòng tiếp tôi.”

Chàng toan bước ra cửa, nhưng một câu nói cụt ngủn gọi giật chàng

dừng lại: “Khoan đã!”

Paul chậm chạp quay trở lại. Prusty nhìn thẳng vào người chàng, nhìn

kỹ từ gương mặt trẻ buồn bã đến cái lai quần tây dính đầy bùn đất, rồi hít
thêm một hơi thuốc nữa: “Cậu trông có vẻ gấp gáp quá. Chẳng biết cậu từ
đâu đến đây, cậu bước vào rồi lại bước ra ngay, như cậu đến đây mua một
hộp diêm vậy. Sao? Chẳng lẽ cậu lại đòi hỏi mười lăm năm của dĩ vãng phải
quay về trong một phút.”

Paul toan trả lời thì có tiếng chuông cửa reo lên. Một khách hàng bước

vào, mua một gói Navy Cut rồi sắp sửa đi ra thì có một ông khách to béo lại
đến. Sau khi lựa một điếu xì gà, ông ta bắt chuyện với chủ nhân. Prusty tiến
đến gần Paul, thì thầm: “Buổi ăn trưa là lúc tôi phải bàn chuyện làm ăn. Bây
giờ chúng ta không thể nói chuyện đó được. Không phải là tôi có gì nhiều
để nói với cậu đâu. Trái lại là khác. Tôi đóng cửa tiệm lúc 7 giờ và chuyến
xe lửa của cậu khởi hành lúc 9 giờ. Vậy cậu hãy đến nhà tôi vào lúc 7 giờ
rưỡi. Tôi sẽ mời cậu một ly cà phê.”

“Cảm ơn ông!” Paul đáp, mắt sáng rỡ: “Ngay tại nhà ông?”

“Vẫn địa chỉ cũ.” Prusty nhăn mặt nói, làm đôi mắt cận thị của ông khép

lại phân nửa: “Số 52 Ushaw Terrace. Cậu thấy đó, tôi vẫn ở chỗ cũ, không
dọn nhà đi.”

Ông quay trở lại tiếp khách và Paul bước ra. Chàng đi trên hè phố, bước

chân lảo đảo vì mệt đừ: suốt đêm qua chàng nằm trên một chiếc băng cây ở
nhà ga, không ăn uống gì, Paul bỗng nhớ lúc sáng chàng đi ngang qua
khách sạn của hội Y.M.C.A

[3]

ở trung tâm thành phố. Chàng bèn bước lên

xe điện và năm phút sau đã đến nơi. Chàng tắm nước nóng, phủi bụi áo
quần rồi đến ngồi trước bàn ăn: một tô nước xúp, một dĩa thịt nóng và một ổ
bánh mì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.