THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 68

thở, đầu óc quay cuồng với những ý tưởng, những dự định, những kế hoạch
mơ hồ. Phải cứu lấy cha mình… nhưng bằng cách nào?

Khoảng một giờ trưa, chàng được phép gọi đồ ăn. Chỉ trong vòng vài

phút đồng hồ, một nữ nhân viên mang đến cho chàng một tách cà phê và
một đĩa sandwich. Sung sướng được nghỉ ngơi trong giây lát, Paul đứng dậy
vươn vai cho giãn gân cốt và mỉm cười hỏi tên người thiếu nữ. Nàng đáp
không chút ngần ngại, nhưng liền đó lại tránh đi chỗ khác. Lena Andersen.
Sự e dè của nàng không có gì là bất lịch sự, nhưng có một cái gì cưỡng ép,
gợi tính tò mò của chàng. Một lát sau, khi nàng đi ngang qua để trở lại
phòng ăn, chàng không thể không nhìn theo trước khi tiếp tục đàn.

Trông nàng không quá hai mươi tuổi. Vóc dáng rất Bắc Âu: cao, tóc

vàng, chân dài. Nét mặt đều đặn mặc dầu có một vết sẹo phớt ngang trên
má. Nàng sẽ rất quyến rũ nếu không có vầng trán nhíu vì nỗi buồn triền
miên. Trong giờ nghỉ, gương mặt nàng có một vẻ gì buồn xa vắng. Nhiều
lần trong buổi chiều Paul đưa mắt nhìn về phía cô gái.

Dù hình như vẫn thuận thảo với các bạn, Lena lại luôn luôn đứng riêng

một mình và tỏ ra rất dè dặt đối với khách. “Một cô gái kỳ lạ,” Paul nghĩ.
Chàng tìm cách làm cho Lena nhìn mình, nhưng vô ích. Nàng vội cúi mặt
quay đi.

Buổi chiều trôi qua chầm chậm. Paul nhắm mắt dạo một khúc nhạc đã

đánh đi đánh lại nhiều lần đến phát ngấy. Đồng hồ điểm sáu giờ, chàng
được tự đo. Paul chạy đến bệnh viện và phải khó khăn lắm mới được vào.
Swann có vẻ mệt hơn và không muốn nói chuyện. Có thể nào ông ta đang
tiếc rằng bữa trước đã tâm sự nhiều quá không?

Nhưng khi thấy Paul ngồi yên ở đầu giường, không một lời thúc giục,

Swann tỏ ra thoải mái hơn. Ông quay về phía chàng với ánh mắt thương
hại: “Cậu trở lại thăm tôi…”

“Vâng.” Paul thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.