THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 70

Ý kiến bất ngờ của Swann làm Paul rùng mình, lạnh xương sống. Cho

tới lúc đó, chàng chỉ nghĩ đến sự vô tội của cha, không hề nghĩ đến kẻ sát
nhân thật sự. Một bóng đen khổng lồ thình lình xuất hiện chặn trước mặt
chàng.

“Rocca. Có lẽ chính ông ấy.” Chàng phỏng chừng sau một hồi im lặng.

“Rocca không dính lứu gì đến án mạng cả.” Swann ngắt ngang và lắc

đầu với một vẻ kinh bỉ: “Hắn hèn quá, không đủ sức giết người, thứ người
đó chỉ nghĩ đến việc cứu thân xác mình mà thôi. À, nhân nói đến thân xác,”
ông mỉm cười, mặt nhăn lại, “chúng ta hãy nhớ đến cái túi da tìm thấy bên
cạnh tử thi. Chẳng ai rõ nó từ đâu đến… Một thứ da tuyệt đẹp, rất mịn…
Đó là da người.”

Một lúc im lặng hoàn toàn. Swann tiếp, giọng cay đắng: “Cậu hiểu điều

tôi nói không? Cậu chỉ cần tìm ra con người mất hết nhân tính đến mức độ
mang trên mình một món đồ như thế. Chỉ cần nêu lên một số chi tiết bị
người ta bỏ rơi lúc điều tra và lúc xử án là cậu sẽ biết được thủ phạm.”

Một lần nữa, trên đôi môi nhợt nhạt của Swann nở một nụ cười chua

chát: “Sau mười lăm năm… điều đó tương đối dễ.”

“Tôi sẽ cần đến ông, đến sự giúp đỡ của ông.”

Vẻ mặt của Swann bỗng thay đổi, đôi mắt trở nên mơ hồ: “Nếu cần…

Bây giờ ta sẽ nói về hai nhân chứng đã chỉ ra thủ phạm: Edward Collins và
Lousia Burt.”

"Burt và Collings đến đòi tiền thưởng lúc tôi đang trực. Như đã nói với

cậu, tôi có những lý do chính đáng để nghi ngờ hai người đó. Chẳng phải là
Collins có hảo ý nhưng yếu đuối, mà là Lousia Burt; một cô gái chỉ mới
mười bảy tuổi nhưng cần phải được theo dõi kỹ. Tôi đưa họ vào phòng đợi;
bàn làm việc của tôi ở phòng bên và tôi theo dõi cuộc nói chuyện của họ
qua ống nghe. Tôi ghi lại cuộc nói chuyện của họ. Lúc đầu không có gì
đáng kể. Sau đó Collins có vẻ lo lắng, hỏi:

‘Cô tin là chúng ta được lãnh tiền thưởng không?’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.