THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 79

Một sự im lặng đột ngột bao trùm. Paul cúi xuống và cắn môi. Lousia

nhìn chằm chằm vào Boulia và có vẻ sực tỉnh. Đôi má phính không còn đỏ
gay vì giận dữ nữa. Sau khi liếc nhìn đồng hồ, cô ta uống cạn ly rượu và
đứng lên: “Các anh đã thấy mấy giờ rồi chưa? Bây giờ tôi phải về nhà.”

Giấu vẻ thất vọng, Paul giúp Louisa lấy các vật dụng của cô ta, trả tiền

rượu và đưa cô ta ra cửa: “Đêm đẹp quá!” Chàng vừa nói vừa nhìn lên bầu
trời lấp lánh các vì sao: “Cô cho phép chúng tôi đưa cô về nhà nhé?”

Lousia có vẻ ngần ngại và miễn cưỡng bằng lòng: “Nếu các anh

muốn… Nhưng chỉ tới cổng hàng rào thôi nhé.”

Ba người rời con đường lát những miếng đá tròn nhỏ, tiến vào một lối

đi vắng vẻ và tối đen. Burt mang giày cao gót đi giữa hai chàng thanh niên.
Paul hết sức cố gắng gây tình cảm với cô ta. Họ ra đến một đại lộ, hai bên
có hàng cây cao và những dãy biệt thự mái ngói đỏ nằm giữa các khu vườn.
Burt dừng lại trước một biệt thự.

“Đến nơi rồi.”

“Nhà tuyệt đẹp!”

“Phải, tôi làm cho gia đình ông Osward… một gia đình rất được nể

trọng.” cô gái nhìn nhận, vẻ tự hào.

“Chắc chắn là phải như vậy.” Paul tiếp lời với một giọng đầy tin tưởng:

“Chúng ta có thể gặp lại nhau vào thứ tư tuần sau không?”

Lousia làm ra vẻ ngần ngại lấy lệ: “Đồng ý, cũng giờ này. Ở nhà hàng

Cây Sồi Vàng.”

“Tốt lắm.”

Paul giở nón ra, đưa bàn tay ra một cách hết sức lịch sự. Cùng lúc ấy

cửa biệt thự mở rộng và một người đàn ông lớn tuổi đi ra, đầu trần, môi
ngậm một điếu xì gà, tay cầm vài phong thư. Ông ta đưa tay đẩy cổng rào
và nhanh nhẹn tiến về phía thùng thư đặt ở góc đại lộ. Trong bóng tối không
thấy rõ nét mặt ông chỉ thấy lờ mờ cái đầu tóc bạc. Đi ngang qua chỗ ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.