THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 82

“Một bữa trưa? Anh nói quá. Ăn sandwich không có gì ngon hết. Tôi

chắc anh đã ăn kỹ bữa tối qua rồi.”

Paul không muốn cải chính. Mặc dù tâm trí đang rối nùi, Paul cũng cảm

thấy thích thú mỗi khi nàng dừng lại trao đổi vài câu. Nhưng Paul cũng
nhận ra rằng nàng có một vẻ miễn cưỡng nào đó, hình như nàng hành động
trái với ý muốn của chính mình và chỉ hỏi han đến Paul vì cảm thấy Paul
đang cô đơn.

“Anh đã tìm được chỗ ở chưa?”

“Rồi. Còn cô? Cô ở trọ à?”

“Ồ! Tôi may mắn có chỗ ở tốt lắm. Tôi được hai căn phòng ở nhà một

người bạn gái, tại Ware Terrace.” Nàng đáp, không giấu được vẻ tự phụ.

“Tuyệt quá!”

Nàng đáp lại bằng một cái gật đầu. Trong đôi mắt u sầu của nàng, Paul

thấy có một nét yêu đời xen lẫn nỗi chán chường với cuộc sống.

“Tôi có thể chịu đựng được những chi phí đó. Tôi làm việc rất nhiều.

Buổi tối, tôi thường làm thêm, được khá tiền.”

“Có bao giờ cô đi xem khiêu vũ hay đi xem chiếu bóng không?” Paul tò

mò hỏi.

“Không, tôi không thích những thứ đó.” Lena nhún vai đáp.

Nàng nhìn thẳng trước mặt, đôi mắt xa xăm như không để ý đến cái gì

cả. Đoạn, nàng bưng cái mâm không lên, thoáng nở một nụ cười và trở về
chỗ.

Cuộc nói chuyện này không thoát khỏi ánh mắt tò mò của các cô gái

ngồi ở quầy và một cô trẻ nhất, Nancy Wilson, hích cùi chỏ vào người bạn
kế bên. Wilson là một cô gái xuất thân từ những đường phố tồi tàn của khu
phố Ware, rất hỗn xược và đanh đá, mà cứ muốn làm ra vẻ lịch sự. Cô thắt
lưng da màu đỏ choàng qua bộ đồng phục, mang vớ và giày cao gót. Cô hất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.