THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 86

Ngôi nhà chìm trong bóng tối, ngoại trừ một cửa sổ ở góc tần lầu thứ

nhất. Paul mở cửa và liều lĩnh bước vào. Đoạn, thu hết can đảm, chàng tiến
lên trên lối đi dành cho gia nhân và đến gõ vào cánh cửa lớn phía sau. Có
tiếng chó sủa bên trong và cửa mở. Một người đàn bà trạc năm mươi tuổi,
gầy đét, mặc đồ đen, hiện ra.

“Tôi có thể gặp cô Lousia một chút được không, thưa bà?”

Người đàn bà nhìn Paul từ đầu đến chân: “Cô ấy nhức đầu, lên phòng

nghỉ rồi.”

“Cô ấy có thể xuống một chút được không?” Paul kèo nài: “Tôi là bạn

của cô ấy.”

“Tôi rất tiếc. Nhân viên chúng tôi không được tiếp khách. Đó là lệnh.”

Cánh cửa đóng sầm lại. Chán nản, nhưng không chịu bỏ cuộc, chàng

cần phải gặp Lousia bằng mọi giá.

Không khí về đêm lạnh như cắt; những vì sao lấp lánh, chói lòa; Paul

trở ra phía trước nhà. Cơn giá sắp tới báo hiệu trên bầu trời nhợt nhạt làm
cho lớp lá khô kêu lạo xạo răng rắc dưới bước chân đi. Qua một khung cửa
sổ rộng lớn không che màn - có lẽ vì trời đẹp - Paul nhìn thấy chủ nhân của
ngôi nhà, người đàn ông trong đêm thứ tư tuần trước đã đem thư ra bỏ vào
thùng, và một người đàn bà trọng tuổi, gương mặt phúc hậu, dễ thương,
chắc là vợ của ông ta. Ngoài ra còn có một cặp vợ chồng khách mời nữa.
Tất cả đều mặc trang phục dạ hội.

Nép mình sau bụi hoa nguyệt quế, Paul theo dõi bên trong cửa sổ: một

khung cảnh đầy vẻ quý phái và lịch sự như một thế giới cách biệt hẳn với
những u uất đang giày vò trong tâm hồn chàng. Họ đang chơi bài bridge.
Nghe những tiếng cười nói náo nhiệt, hào hứng của họ, Paul biết chàng sẽ
phải chờ đợi lâu lắm.

Bỗng nhiên, trong bóng tối, có tiếng chân bước nặng nề vang lên phía

sau chàng. Chàng vội quay lại và cực kỳ hoảng hốt: một nhân viên cảnh sát
mặt lạnh như tiền đang đứng sừng sững trước mặt chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.