THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 87

XIV

“Anh làm gì ở đây?”

Paul lạnh toát cả người. Trong một thoáng chàng đã toan bỏ chạy. Khó

khăn lắm chàng mới tự kiềm chế được: “Tôi muốn gặp một người trong
ngôi nhà này.”

“Đi thăm viếng gì mà lại núp trong bụi rậm?”

“Tôi không núp.”

“Tôi đã thấy hết. Tôi theo dõi anh từ lúc anh mới đến đây. Tôi coi đó là

hành động rình mò với ý định bất chính.”

“Không!” Paul phản kháng: “Xin ông hãy nghe tôi, tôi sẽ giải thích cho

ông nghe đầy đủ sự việc.”

“Về bót mà nói chuyện với ông trung sĩ.” Người kia ngắt lời “Nào! Hãy

đi theo tôi và đừng có gây chuyện.”

Paul trừng mắt nhìn cái hình ảnh mặc đồng phục nọ. Trong tất cả những

điều không may có thể xảy đến, đây hẳn là điều xấu nhất, nhưng không có
còn cách nào hơn là phải chấp nhận. Chàng lặng lẽ bước theo người cảnh
sát.

Họ đi rất lâu, dọc theo các con đường náo nhiệt, sáng rực ánh đèn, tiến

về phía trung tâm thành phố, Paul thấy rõ người ta không đưa chàng về bót
của khu phố. Sau cùng chàng phải vượt qua một chiếc cổng cái có đèn màu
xanh, đến trụ sở cảnh sát Wortley.

Đó là một căn phòng nhỏ, chói lòa ánh điện. Cái cửa sổ duy nhất bị bịt

kín bằng một tấm lưới sắt. Trong số hai cửa lớn, một cái cũng bị tấm lưới
sắt bịt kín ở phần trên. Ghế dài đặt dọc theo hai vách tường. Đứng sau cái
bàn cao, một trung sĩ mặt đỏ gay, cổ áo mở rộng, đang nắn nót từng chữ vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.