THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 93

viễn ảnh những cuộc đình công; thị trường hối đoái đang lên. Trong đêm
qua, nước đã hơi đóng băng, đủ để làm mặt đất rắn chắc lại và mặt trời đã ló
dạng. Trong vòng mười phút nữa, xe hơi sẽ đến đây để rước ông, và một
giờ sau ông sẽ được hít thở không khí mát lành của đồng quê, nơi ông đã
trải qua thời thơ ấu êm đềm. Ông sẽ lội qua những cánh đồng cùng với ba
hay bốn người bạn thân, cũng là những tay súng giỏi, tuy có lẽ không sẵn
lòng để giải trí như ông. Ông sẽ dẫn theo con chó xù lông mới được tập
luyện xong, nhưng ông đặt nhiều hy vọng vào nó.

Một người bồi khách sạn bước vào, có râu mép, vẻ đứng đắn và lễ phép.

Birley rất mến cái khách sạn được quản lý theo những truyền thống lâu

đời này, trái với lọai khách sạn tân thời mà ông rất ghét.

“Thưa ông, có một thanh niên xin được gặp ông.”

Birley ngước mắt lên khỏi tờ báo, cau mày: “Tôi không thể tiếp anh ta

được. Tôi phải đi trong mười phút nữa.”

“Anh ta bảo có hẹn với ông sáng nay. Anh ta trao cho tôi lá thư này.”

Birley cầm lấy phong thư được người bồi kính cẩn trao lên. Đó là thư

do chính ông viết, phía trên in mấy chữ “Hạ nghị viện”. Gương mặt ông
nhăn lại thấy rõ. Thật là chán! Chính ông ấn định buổi hẹn này để trả lời
một yêu cầu được hội kiến khá mơ hồ. Và ông quên hẳn nó. Nhưng ông đặt
tất cả danh dự của ông vào nguyên tắc không bao giờ nuốt lời hứa.

“Được rồi. Hãy đưa anh ta lên đây.”

Một lát sau, Paul bước vào. Birley đang châm một điếu xì gà loại 5

Shilling, niềm nở bắt tay chàng và chỉ một chiếc ghế gần lên bàn.

“Nào!” Ông mở lời vừa phà ra một đám mây khói thuốc: “Tôi đang chờ

anh. Một tách cà phê nhé?”

“Thưa ông, không. Xin cảm ơn ông.”

Gương mặt xanh xao, nhưng vẻ cương quyết của Paul đã gây một cảm

tưởng tốt đẹp nơi ông dân biểu vốn luôn luôn sẵn sàng làm hết sức mình để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.